Biến cố thình lình bất ngờ xảy ra khiến mọi người không ai kịp phản ứng, càng vạn phần không nghĩ tới Thiên Hồ cũng có ngày bị chính con gái mình cho ăn một kiếm ngay giữa ngực.
" Phu quân / Phụ thân....!!! " Chúng nữ ở dưới mất vài chục giây mới nhìn rõ được cảnh người mình yêu thương đã bị thương cũng bởi chính người các nàng quen biết...
" Thiên Hạ, muội điên rồi sao ?? Vì cái gì ngươi muốn sát hại hắn ?? " Thiên Vũ định lao lên chất vấn muội muội mình thì bị Tử Ngưng ngăn cản nàng tiến bước tiếp.
" Ngươi chưa phải đối thủ của nàng ,con gái...Nhất là khi một nửa phong ấn trong ngươi vẫn còn chưa được hắn phá giải..." Tử Ngưng từ lúc đầu gặp được cô nàng đã cảm ứng được nguồn sức mạnh hắc ám vô cùng tận do thứ năng lực đen của Tâm Ma.
Bản chất thì nó vẫn không biến mất trong nàng, chỉ bị biến đổi thành dạng khác thôi, tuy vậy kể cả nàng vận dụng hết sức mạnh của Vực Hỗn Mang vẫn chưa đủ để đánh bại cô nàng này...
" Các ngươi hỏi tại sao ư ?? Ta muốn chiếm hắn là của riêng ta...!Hà cớ gì phụ thân đều phải chia cho các ngươi, chàng chỉ thuộc về một mình ta là đủ rồi..." Càng trưởng thành, trong tâm trí nàng càng có nhiều tham vọng muốn độc chiếm phụ thân mình, với nàng hắn là tất cả , là lẽ sống của nàng.
Chính vì thế, sức mạnh tối trong nàng cũng gia tăng theo cấp số nhân, giờ đây ít nhất tu vi của nàng cũng đã thăng tiến đến Siêu Việt Thần , làn ranh giữa Thần Cấp và Tiên Cấp.
Cô gái có vẻ đẹp khác hẳn với chúng nữ, có chút điên cuồng của Kurumi, có chút kiêu ngạo của Tử Ngưng khi trước,...Đặc biệt là đôi mắt màu đỏ sẫm của nàng hệt như con mắt Thiên Đạo ban nãy...
" Khục...Khục...Xin lỗi con, Thiên Hạ...Là ta không quan tâm ngươi nhiều hơn..." Dù bị nàng đâm cho một kiếm nhưng hắn vẫn tự trách mình nhiều hơn là tức giận với nàng, thậm chí hắn còn quên mất con mình cũng cần có mình bên cạnh.
" Không phải lỗi của ngươi, phụ thân...Là do ta quá yêu ngươi nên mới muốn có được ngươi...Ngủ đi, phụ thân..." Cô nàng Thiên Hạ không hề đoái hoài đến chúng nữ bên dưới, nháy mắt liền ôm theo Thiên Hồ đang bị thương bước vào làn sương đen kịt rồi từ từ khuất bóng...
Ai trong chúng nữ cũng đều muốn xông lên cản lại Thiên Hạ, thế nhưng đều bị nữ hầu gái có đôi mắt kì lạ cản lại, chỉ cần các nàng bước thêm một bước sẽ đều bị đưa đến không gian của riêng nàng...
" Chủ nhân tự có tính toán của riêng mình, mọi người không cần lo cho hắn...Đây là lời chủ nhân muốn ta truyền lại cho chư vị chủ mẫu, thỉnh các ngươi bình tĩnh chút ạ..." Cô nàng không khoan nhượng chặn đứng ý đồ muốn liều chết của vài người trong các nàng, đồng thời cũng dựng lên thêm một tầng phòng hộ ngăn không cho một ai thoát ra nữa.
...
Kí ức dừng lại năm nàng bảy tuổi, có thể khi đó ai cũng không nhớ ngày sinh nhật nàng, chỉ có duy nhất phụ thân nàng tặng cho nàng một cái ôm là đủ rồi.
Ai cũng chê nàng xấu xa, tàn ác hoặc