" Số mệnh của ngươi...Cùng vận mệnh không thể thay đổi của mình...!Hãy thay ta bảo vệ nó thật tốt, đến được thời điểm nhất định ngươi sẽ tìm được ngươi cần đến nó...!" Nữ hoàng Sara thận trọng nghe lời căn dặn của nữ vương đời trước, cũng là mẫu thân của nàng, chỉ là ngoại trừ giọng nói thì hình ảnh của nàng đều không đọng lại chút nào trong kí ức được lưu giữ hàng trăm năm của nàng..
Có nhiều chuyện nàng đã trải qua, cũng có nhiều chuyện nàng không thể nào biết trước được...Tương lai luôn vô định như cái cách chúng ta nhận biết nó, cảm giác được nó tồn tại thế nhưng khi chạm vào thì không nắm bắt được nó.
Quyền năng của long mạch một phần cho phép người sử dụng trở về quá khứ cũng như tiến đến tương lai chỉ cần được nàng cho phép hay Sara cũng được.
Thế nhưng vì quyền năng quá lớn nó sở hữu nên nếu sử dụng thì nàng chỉ dùng được hai lần và Sara được duy nhất một lần vì từng có lần nàng sử dụng rồi.
Hiện giờ, vị đại nhân vật kia muốn mượn nàng bảy phần để chữa trị cho tiểu nam hài kia khiến nàng đang có phần do dự...
" Sara nhìn ta..." Vị nữ vương đời trước có hành động hơi thất thường, bỗng nhiên ra lệnh cho nàng ngẩng lên nhìn nàng...!Khuôn mặt không nhớ ra kia lại biến thành người vừa hôn nàng lúc chiều, lại ôm lấy nàng, vừa hôn vừa tập kích bộ ngực của nàng...
Tính từ khoảnh khắc nàng còn bé đến khi nhận chức nữ hoàng Lâu Lan quốc, nào có nam tử dám tiếp cận nàng, duy chỉ có nàng tự mình xử lí bằng cách tự thoả mãn mình...
Đầm đìa mồ hôi bật tỉnh dậy, chẳng hiểu lúc nào cạnh nàng đã có thêm một nam hài nữa với bàn tay nhỏ bé đang cho tay vào trong áo nàng, đáng giận hơn là đôi mắt nhỏ đang thao thức nhìn nàng không chớp mắt, kệ nàng đang tỉnh giấc vẫn nghịch ngực nàng.
" Tiểu Hồ....Tay của ngươi đang làm gì ?? Có tin a di nói với mẫu thân ngươi không ?? " Sara trong lòng có chút xao động theo từng nhịp bóp của nam hài..
" Ta biết ngươi thích tay của ta đang quậy phá trong người ngươi...Mong muốn ta làm nhiều điều hơn phải không, nhạc mẫu..." Tiếng kêu nhạc mẫu ngọt ngào càng làm Sara thẹn thùng hơn, nghĩ đến tình cảm con gái mình dành cho cậu bé này , lấy lại được một chút ý thức muốn thoát khỏi bàn tay ma quỷ của hắn...
" Không được...Ngươi không thể phụ bạc Sara được...Người nàng yêu là ngươi chứ không phải ta..." Ai mà tin được đứa bé sáu bảy tuổi (tuổi của Thiên Hồ hiện tại là ngẫu nhiên, khó phân định được) lại làm được những chuyện xấu hổ như bây giờ, đẩy nàng vào tình thế khó khăn...
" Ta vẫn yêu nàng...Nhưng cũng thích cả ngươi, a di...Hiếu thuận nhạc mẫu chả phải là bổn phận của con rể...!Ngươi không nói, ta không nói thì nàng nào đâu biết được.." Thiên Hồ vừa nói vừa leo lên người nàng, chăm chú để ánh mắt màu tím của nàng nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm hút hồn của hắn..
Lần này nụ hôn ban nãy nàng thấy trong mơ lại được tái hiện lại dưới người chủ động hôn nàng là một đứa bé còn kém con gái nàng vài ba tuổi.
Trọng điểm là tên nhóc học những thứ xấu hổ này ở đâu vậy, hơn thế còn biết áp dụng thành thục nó lên người nàng không chút sai sót nào.
Ngay cả cách nói chuyện cũng đã vô tình toát lên vẻ người lớn trong đó...
" Tiểu Hồ....Ngươi còn dám làm gì ta nữa là ta thực sự tức giận đó..." Nàng kiên quyết từ chối cám dỗ từ lời dụ hoặc kia đẩy hắn ra.
" Xin lỗi a di...Là ta quá đường đột đánh thức ngươi.
Nếu ngươi đã không thích thì ta sẽ trở về tìm Sera vậy, ta tin nàng sẽ giúp ta hơn a di.." Tiểu Hồ một mặt thất vọng nhảy khỏi người nàng, ngoan ngoãn cúi đầu xin lỗi nàng, chỉ là hắn lại dám chuyển chủ ý sang con gái mình..
" Ngươi dám cầm nàng uy hiếp ta...!Giỏi...giỏi lắm...!" Không thể tin hắn lại dùng cách này để bắt ép nàng, đúng là không tin được vẻ bề ngoài xinh đẹp của người khác...
" Ta không có uy hiếp ngươi..." Thiên Hồ tiếp tục ý định trở về phòng liền bị Sara kéo trở lại, điềm tĩnh khoá trái cửa phòng...
Bộ quần áo ngủ từng kiện đều bị nàng cởi ra, mái tóc màu đỏ khi ngủ được nàng buộc vào cũng được xoã ra tự nhiên, vô tình che đi hai điểm màu hồng phấn trên ngực nàng.
Cả cuộc đời nàng đều chưa từng để ai xem nàng cởi hết quần áo như vậy, đã thế lại còn là một bé trai, người yêu của con gái nàng nữa.
" Ngươi thật đẹp, a di...!" Thiên Hồ vô ý nuốt một ngụm nước bọt vì vẻ đẹp cân đối của vị nữ hoàng kiều diễm, lúc sáng nay khi vui đùa cùng Sera, một phần sức mạnh trong cơ thể hắn đã được hồi phục, không phải Hủy Diệt Hồ Ly hay những thứ khác mà đó là Ngự Nữ Thần Quyết khiến cho hắn thay đổi ý đồ, muốn ở lại cùng nàng.
" Bớt nhiều lời...!Ngươi muốn làm gì ta thì làm đi, trước khi ta đổi ý...Chỉ cần ngươi đừng động đến con bé là được.." Sara hít một hơi thần sâu chấp nhận thoả hiệp nói.
" Tất nhiên..A di.
Với lại nàng đâu có xinh đẹp, phong vận như ngươi..." Thiên Hồ vừa nói lại tiếp tục gặm nhấm đôi môi ngọt ngào của nàng khiến Sara cũng phối hợp ôm người đàn ông nhỏ bé trong ngực nàng, tùy ý để hắn nghịch cơ thể mình.
Vài phút sau, hắn mới quyến luyến rời khỏi môi nàng, ngậm đến Sara nhũ phong bên trên hai núm vú hồng nhạt đã cứng rắn, một tay còn mân mê bên còn lại, khẽ siết làm nó còn cứng thêm vài phần.
Thiên Hồ sử xuất tất cả vốn liếng khiêu khích lấy Sara, hắn ngậm lấy vú của nàng, bú liếm, còn lấy bàn tay khẽ văn vê chà xát lấy mật huyệt nàng.
Theo bản năng tìm tòi của mình, Sara cầm chặt cự long hắn, càng là linh hoạt như xà giống như quấn quanh lấy, khi thì siết chặt, khi thì khẽ vuốt, có khi còn lấy đầu ngón tay tại trên mặt đầu nó mài chuyển,