Sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thiên Hồ cùng bé Thu ở lại Tuyết Quốc mấy ngày, Koyuki cũng tiếp đón tận tình hai người.
Đã tiêu diệt được hết đám phiến quân phản loạn và Kazehana Koyuki dễ dàng lên đăng ngôi trở thành Tuyết Quốc Nữ Vương.
Mùa xuân Tuyết Quốc cũng không kéo dài được bao lâu, mấy ngày sau Băng Tuyết lại một lần nữa bao phủ Tuyết Quốc.
Mặc dù cái máy nhiệt khí kia có thể đem Tuyết Quốc khí hậu biến thành mùa xuân.
Nhưng mà tự nhiên năng lượng tiêu hao cũng quá nhiều nên chỉ duy được mấy ngày liền cạn hết năng lượng.
" Pa pa, ngươi xem ta còn khè được ra lửa nữa cơ..." Cô bé hào hứng biểu diễn cho Thiên Hồ xem tài năng của mình, thậm chí, ngọn lửa tử sắc được nàng thi triển ra vẫn còn lưu lại được trên tay nàng, hiển nhiên ngọn lửa đó không thuộc về phạm trù hỏa thông thường rồi, nói đúng hơn thì được gọi là Dị Hỏa.
" Thu Nhi, cẩn thận khéo bị thương...Ngươi chơi đùa cũng cả buổi sáng rồi, có muốn ăn gì không ?? " Ngoài những chuyện không đáng nhắc đến thì hắn thường xuyên dạo chơi cùng nàng thôi.
" Không sao nha...Koyuki tỷ còn cho ta bộ giáp nặng nề này để phòng ngự nữa mà.." Đúng là Koyuki cũng khá yêu thích cô bé này nên tặng luôn cả bộ giáp charka gia truyền kia cho nàng.
" Ta nghĩ dị hỏa cũng thiêu cháy được bộ giáp đó..." Thiên Hồ nói.
" Hể....Vậy ta không cần nó nữa, cho ngươi pa pa..." Bé Thu ghét bỏ vứt bỏ bộ giáp không thương tiếc, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút bực tức về độ vô dụng của bộ giáp này.
Lúc hai người đang nghiên cứu về ngọn lửa, môt hầu hầu vệ xuất hiện trước mặt họ, thận trọng nói : " Nhị vị, Nữ hoàng cho mời hai vị dùng cơm " .
" Được rồi, ngươi về trước đi, chúng ta rất nhanh sẽ đuổi kịp..." Thiên Hồ phất phất tay đuổi hầu vệ đi, còn mình cùng Thu thu dọn lại bãi chiến trường ban nãy bày ra, nói chung thì cũng chỉ thiệt hại vài trăm cây cối thôi, không nhiều...
" Lẽ ra ta đã tăng thêm chút lực nữa chắc đã phá hủy luôn cả cánh rừng này cũng được..." Bé Thu tiếc nuối thu hồi dị hỏa tử sắc , vẫn còn mong đợi được thử nghiệm thêm lần nữa.
" Con nên học cách kiểm soát nó theo ý mình đã, nếu để nó kiểm soát suy nghĩ của con thì việc sử dụng nó càng thêm nguy hiểm hơn..." Hắn xoa đầu cô bé, phân tích khá nhiều việc xoay quanh dị hỏa của cô, chắc vì một phần đã hấp thu long mạch cộng thêm sức mạnh cô vốn có nên uy lực của dị hỏa khi mới xuất hiện đã mang xu hướng có phần hơi thô bạo, không nghe theo ý của nàng.
" Con hiểu rõ, pa pa..." Dù mới chỉ trong hình hài cô bé năm sáu tuổi, thế nhưng trí tuệ cô bé phát triển đã khá nhạy bén, nhanh nhẹn, chốc lát đã hiểu được trọng điểm hắn muốn truyền đạt.
" Hiểu rõ thì tốt, về ăn nào.." Thiên Hồ ôm cô bé, ngự khí phi hành về lâu đài.
....
Lâu Lan quốc bên trong lúc này đã có rất nhiều món ăn được bày biện trên một chiếc bàn dài, ngồi ở đầu bàn là Koyuki Nữ Hoàng, khá khác với khi nàng còn làm diễn viên, trang phục của nàng đang mặc toát lên vẻ uy nghiêm của bậc quân vương, vừa có thêm nét thành thục của thiếu nữ đã trưởng thành..
" Koyuki tỷ...." Được Thiên Hồ đưa về Thiên Thu ( gọi tắt là bé Thu ) đã vèo một cái ngồi trên đùi Koyuki, ngọt ngào gọi.
" Thu Nhi ngoan...Ngươi muốn ăn gà trước hay món này.." Koyuki dịu dàng giúp cô bé mang lên tạp dề hỏi.
" Gà ạ..." Đã là xà yêu thì tất nhiên món nàng thích vẫn là gà, thêm vào là những món kì lạ pa pa nàng hay nấu, nhất là khi còn được đích thân nữ hoàng tỷ tỷ giúp nàng ăn nha, đãi ngộ không phải ai cũng có được đâu.
Còn về phần Thiên Hồ thì hoàn toàn bị nhị nữ một lớn một nhỏ cho ăn bơ, chỉ có thể một mình ngồi ăn trước ánh mắt sùng bái của những nữ hầu gái có ở đây, thậm chí Koyuki còn an bài cho hắn riêng hầu gái giúp nhưng lại bị từ chối...
Sau bữa tối, nàng vẫn còn phải làm nốt khá nhiều chuyện liên quan đến đất nước.
Tuyết Quốc thực chất có diện tích khá lớn, tài nguyên và những mặt khác đều rất thích hợp cho việc phát triển vượt trội hơn các nước khác, ngặt nỗi bởi vì khí hậu quanh năm khắc nghiệt, nhiệt độ lúc nào cũng âm vài độ...Vì thế khó có thể vực dậy được.
" Ngươi vẫn chưa đi nghỉ ngơi sao ?? " Dỗ được cô bé Thiên Thu đi ngủ, hắn bất ngờ khi đã sắp nửa đêm mà phòng nàng vẫn còn sáng đèn, hàng núi giấy tờ vẫn chất đống trên bàn.
" Ừm...Xử lí nốt chỗ này ta mới an tâm đi nghỉ được.
Còn ngươi ?? " Koyuki không hề ngẩng đầu lên, vẫn chuyên tâm với đống giấy tờ.
" Có mỹ nhân chưa chìm vào giấc ngủ, làm sao ta có thể bỏ mặc được, đến hàn huyên cùng ngươi chút..."
" Thì ra là vậy...!Vậy nếu ta hiện giờ muốn đi ngủ thì ngươi sẽ làm gì ?? " Koyuki chớp chớp đôi mắt đẹp, cả người tựa như bông hoa mẫu đơn tỏa ra hương thơm ngát khiêu khích.
" Chắc giúp ngươi làm ấm giường đi..." Giọng hắn không xác định đáp.
" Lưu manh, dám có ý đồ với cả nữ hoàng sao ?? Ta muốn phạt ngươi..." Koyuki thần thái kiều mị đáp lại, cởi xuống chiếc vương miện của Tuyết Quốc.
" Nữ hoàng hiểu lầm rồi..Ta tuyệt đối không có ý đồ gì với ngài a, ngươi xem tâm hồn ta luôn thánh thiện, trong sáng, một lòng muốn giúp ngài đỡ lạnh thôi.." Chế độ diễn viên khai mở..
" Đừng hòng lừa ta...!Đã không có ý gì với ta sao không dám nhìn thẳng vào mắt ta ?? Uổng phí ta tin tưởng ngươi như vậy...." Koyuki khuôn mặt đầy thương tâm dựa vào người hắn, đóng rất đạt vai nữ hoàng bị người lừa gạt.
" Nữ Hoàng, tại...tại...Ngài quá đẹp làm ta không thể nhìn trực tiếp được, thứ lỗi cho thần..."
" Ta thực sự đẹp đến vậy sao ?? Vì sao ta không biết nhỉ ?? Hay ngươi lại nói dối để khiến ta vui ? " Lời này có nửa thật nửa giả, nàng muốn thử xem hắn nghĩ gì về nàng.
" Thiên Chân Vạn Xác, ngài luôn tỏa