" Vào đi...!" Cánh cửa tưởng chừng như sẽ phải cần Maki mở cửa nhưng không, hiển nhiên người bên trong đã biết người đến nhà mình là ai rồi, cánh cửa bật mở ra, cơn bão cát bé xíu ban nãy phụ trách việc mở cửa cũng vì thế mà chưa kịp tan mất khi ba người đi vào bên trong nhìn thấy nó.
" Không biết vinh hạnh nào mà ta lại được đón tiếp cả một vị anh hùng nay lại trở thành tội nhân tới chỗ của ta đây ?? " Chủ nhân căn nhà giọng cũng có đôi chút trẻ con nhưng tuyệt đối là một cô gái.
" Anh hùng cái gì cơ chứ...!Ngươi cũng không phải không biết lão ta chỉ luôn tìm cách lấy đi vật kia từ chỗ của ta.
Đến nay hết giá trị lợi dụng nên mới triệt tiêu hết đường sống , ngăn không cho ta sống sót khỏi Làng Cát đây mà...!" Pakura thở dài đáp lại, đồng thời đặt Thiên Hồ xuống dưới chiếc chiếu trong phòng, theo trí nhớ lấy được chút nước cho hắn uống.
" Ngươi giờ tính thế nào?? Sớm muộn lão cũng lục tung mọi ngóc ngách tìm ngươi, bảo vật của lão đâu dễ bị người khác cầm lâu như vậy...!" Chủ nhân căn nhà từ đầu vẫn chưa xuất đầu lộ diện, chỉ khi nhìn thấy Thiên Hồ nàng mới thực sự rời khỏi góc khuất bóng kia, một cô gái có đôi mắt màu xanh mòng két và mái tóc vàng cát, được kết lại thành bốn bím tóc liên tiếp khá xinh đẹp.
" Hắn là ai ?? Ta đã nói nơi ở của ta không đón tiếp những kẻ ngoại lai...!" Ngay khi xung quanh cô gái đã được bao phủ vô số cát, bất thình lình lại bị Pakura nhẹ nhàng bóp một cái đã khiến chúng nhão nhoét, trở về chiếc bình hồ lô nằm ở góc căn phòng.
" Ngươi đây là ý gì ?? " Cô gái nheo mắt lại, ánh nhìn bất thiện chăm chú vào Pakura.
" Hắn là người yêu của ta, không phải người ngoài...!Còn về lão kia.
Ta muốn hỏi thử ý ngươi, dù sao hai người cũng có mối quan hệ tương đối đặc biệt đúng không ?? " Pakura khi bình thường cũng che dấu năng lực của mình, bởi vậy mái tóc cũng biến về dạng bình thường khiến cô gái kia không hoài nghi người đối diện lại dễ dàng xử gọn hạt cát có chứa ý thức được nàng phóng ra .
" Phốc...!Ngươi nói ngươi tìm được người yêu.
Không phải hắn bị ngươi lừa về đó chứ ?? Đanh đá và lạnh lùng như ngươi mà lừa được thiếu niên tuấn mĩ như hắn kể ra ngươi cũng cao tay.
Bảo sao ngươi lại không thích những thanh niên trai tráng khác...!Thì ra là thích người trẻ tuổi hơn mình.
" Nghe được cô gái kia nói, mặt Pakura không cần phải nói cũng biết đang có biểu cảm đặc sắc như nào, cố gắng áp chế sự cuồng nộ trong lòng không xử lí cô