" Chủ nhân...!Ngươi có sợ những oan hồn kia ăn mòn cả hai người kia không ?? " Preyta nhàm chán đùa nghịch cây quyền trượng bé bằng một nửa cây quyền trượng thường trong tay mình hỏi.
" Có đôi chút lo lắng...! Nhưng thứ ta lo lắng không phải Nakroth hay Zephys mà là những oan hồn kia không đủ để cả hai tìm ra thứ mình cần thôi.
Giống như mỗi sinh vật khi phải đối đầu với thứ mình luôn căm ghét nhất dần dà sẽ cảm thấy vật đó không hề đáng ghét như mình tưởng, ngược lại còn thấu hiểu nhiều hơn.
Ngươi mang họ đến được thế giới này, thực chất ngươi đã hiểu rõ được con người của Nakroth và Zephys ra sao không ?? " Thiên Hồ vẫn rất an nhàn nằm trên người Preyta vừa trả lời vừa giải thích.
" Không có...!Thứ ta nghe được chỉ có lời đồn thôi...!"
" Đó mới chính là sai lầm của ngươi.
Bởi thực chất bản thân họ sinh ra chưa là những chiến binh trời sinh như Volkath hay bất kì ai đều đã qua nhiều điều như vậy.
Họ đơn thuần là Tử Thần và Người Hành Quyết dưới cõi âm, chỉ vì hiếu kì thứ được mang tên gọi Đoạ Lạc Giả sẽ ra sao nên đồng ý gia nhập quân đoàn của Vực Hỗn Mang, giống với mục đích của ngươi lúc trước...!" Lời của Thiên Hồ làm Preyta nhớ tới vài tuần trở về trước, lúc Preyta mới trở về Vực Hỗn Mang.
...
Nhiệm vụ chính của Preyta được Volkath giao phó cho khá nhiều việc, từ chiêu mộ những thế lực khác gia nhập Đoạ Lạc Quân Đoàn hay giải quyết vài việc vụn vặt khác nhau.
Bất quá khi quay trở về Thành Black Rock mới biết được có người đàn ông đã đánh bại cả ba vị thành chủ, thu phục cả Skud cho hắn tùy ý sai bảo, đánh sợ hơn nữa phải kể đến những tin đồn về đệ đệ hắn Thiên Vũ, người mang sức mạnh sánh ngang với Chúa Tể mà Preyta vẫn thường hay hâm mộ.
Lập tức, trăm nghe không bằng một thấy, Preyta tức tốc cưỡi chiến long của mình tới Cổng Hỗn Mang thì thấy một tiểu nam nhân đang ngồi im ở trước Cổng Hỗn Mang, mắt nhắm nghiền, chân khoanh tròn, đồng thời những cơn gió tuy vô hình nhưng Preyta lại nhạy bén cảm nhận được chúng như những vệ sĩ bảo vệ hắn.
" Preyta, thành chủ cuối cùng của thành Black Rock.
Ngắm ta lâu vậy chưa khiến ngươi thoả mãn phải không ?? " Thiên Hồ vẫn trong trạng thái thiền định, mắt không mở lại biết được Preyta đang ở trên cao nhìn mình.
" Nga...!Đã vậy ta muốn quyết đấu với ngươi, xem thử có đúng như đám quỷ kia nói không ?? " Vốn hiếu chiến, dù là tiểu hài tử hay nam nhân trưởng thành đều chả quan trọng.
" Đừng vội vã như vậy.
Trước hết chúng ta cũng phải làm quen trước đã nhỉ ?? Về nhà ta đi rồi chiến đấu hay gì để sau đi...!" Thiên Hồ đầy phong thái thân sĩ đứng dậy, phủi phủi quần áo chút rồi mở ra thông đạo, tất nhiên dẫn đến đâu thì Preyta cũng phải đi theo Thiên Hồ.
Preyta cũng thận trọng đuổi theo Thiên Hồ vào thông đạo kia, có phần lo ngại sợ bị hắn dẫn đến bẫy giập từ trước thì có né cũng không kịp.
Tuy nhiên, Thiên Hồ cũng chẳng rảnh hơi , nhiều tâm kế với người khác đến vậy, đôi khi đạt được đến cảnh giới như hắn thì việc dùng vài cái mưu hèn kế bẩn chẳng giúp ích được gì , đơn giản dùng chút