Dưới sự chỉ dẫn của Anh Linh thiếu nữ, rất nhanh Preyta đã tìm thấy khu vực âm u nhất ở chỗ này...!Trùng hợp nó lại là nơi cậu tận mắt thấy bố mẹ mình bị đám quỷ giết chết...!Thế nhưng bất chợt, đầu Preyta đau nhói lên một cái, hình ảnh đó lại không phải đám quỷ nhớm nhiếc kia...!Mà đó là hình ảnh một pháp trận khổng lồ sáng chói lúc cậu chơi bên ngoài nhà, nó có hoa văn khá kì lạ, tuy vậy mục tiêu nó nhằm tới là địa phận nhà cậu...!Bất kì ai cũng không thể trốn thoát được, may mắn cậu được một vị pháp sư cứu giúp.
Tuy vậy, kí ức của cậu lại bị vị đó sửa đổi...! Thay vì mắt thấy chiếc ma pháp khổng lồ kia giáng xuống tiêu hủy cả nhà cậu nay trở thành lũ quỷ tàn phá ...!Chính lũ luôn tượng trưng cho chính nghĩa kia là thứ cậu căm ghét nhất...!Đồng ý việc chiến tranh sẽ không thoát khỏi cảnh có nhiều người hi sinh...!Thế nhưng những người vô tội bị bọn họ sát hại thì sao ?? Ngay cả một lời xin lỗi cũng không có, ngược lại rất nhiều đứa trẻ mồ côi, con mất cha, vợ mất chồng.
Chính nghĩa cái chó má gì chứ ?? Cậu thà dấn thân vào hắc ám còn có dáng vẻ hơn đâm giả tạo này...
Lão già mặc bộ giáp màu vàng sừng sừng ngồi đó như chờ quyết định của cậu, chính lão là người đánh tráo ký ức của cậu cho nên ông cũng đại diện cho kẻ thù lớn nhất của cậu, đồng thời là Chúa Quỷ ở đây.
" Chàng trai trẻ...!Thù hận chỉ làm mục rữa trái tim của cậu thôi.
Đừng sa đoạ vào đó thêm nữa...!" Lão mở miệng nhưng đáp lại chỉ là luồng ma khí cực mạnh toát ra từ Preyta, cậu nhếch mép cười đầy khinh thường đáp trả : " Lão Già, thay vì khuyên ta thì ngươi nên lo cho bản thân ngươi đi thì hơn...!Độc Long : Hoả Độc...!"
Cây quyền trượng vốn vô dụng giờ mới phát huy khả năng độc nhất của mình khi có đủ nguồn ma lực khổng lồ cung cấp cho nó, thân ảnh một con rồng xanh lá khổng lồ được mô phỏng theo con rồng gấu bông cậu ôm lúc ngủ xuất hiện cạnh Preyta, nghe theo lệnh chủ nhân khè ra ngọn lửa màu xanh dày đặc về phía lão cự nhân, đồng thời thoắt một cái cây quyền trượng lại biến đổi thành một cây cung , được Preyta nhắm kĩ bắn về phía lão già.
Ngọn lửa cực mạnh mang theo chất độc ảnh hưởng đến bất cứ linh hồn nào cho dù nó có ở dạng nào đi nữa đều bị thổi bay hết cả, tuy vậy cậu biết vẫn là chưa đủ, bởi vốn dĩ lão cũng từng là ý thực còn sót lại của vị đại hộ pháp trong Tháp Quang Minh, vì vậy nhiêu đây đòn tấn công chưa chắc đã ảnh hưởng đến lão.
" Phừng...!Phừng...!" Trong biển lửa xanh rực, quả nhiên lão vẫn không hề hấn gì, giờ đã mang theo một chiếc chùy lớn trên vai, ánh mắt bất biến nhìn Preyta mở lời : " Quay đầu đi...!Ma đạo không phù hợp với ngươi.
Ta biết bản thân phe Quang Minh có lỗi với những người thân cận của ngươi , thế nhưng chúng ta cũng là bất đắc dĩ mới phải làm vậy, Thánh Nữ chỉ còn cách đó mới diệt trừ được thế lực hắc ám từ Vực Hỗn Mang ".
" Ha ha...!Vì thế nên các ngươi chà đạp lên sinh mạng của những người vô tội, xem chúng ta là vật hi sinh khi cần thiết phải không ?? Cái gì mà quang minh sẽ bảo hộ những người dân thiện lành, soi đường chỉ lối cho họ !!! Tất cả các ngươi , cả con Thánh Nữ chết tiệt kia đều là đám bất nhân bất nghĩa, giả tạo tới cực điểm thôi...!" Càng nói sự tức giận của Preyta càng tăng, độc khí của dị hoả đã hoá thành thực thể đứng cạnh cậu như những u linh màu xanh lam sẵn sàng đợi lệnh để tiến công.
Lão già nghe được Preyta chửi cũng chỉ trầm mặc...!Trong ý chí của