Tin tức nhanh chóng được truyền đi rộng rãi khắp nơi, đâu đâu cũng nghe thấy thông tin hai nữ ninja, những bóng hồng tồn tại đặc thù trong Làng Đá đã là hoa có chủ, không ít nam nhân có ý định nhảy cầu tự vẫn...!Ý lộn, nhảy vách đá tự sát, chứ Làng Đá làm gì có cầu mà nhảy được cầu.
Mọi ngóc ngách trong làng vì thế cũng được trang hoàng hết sức lộng lấy, đầy đủ những vật trang trí tượng trưng cho một cuộc hôn nhân mãi bền chặt và hạnh phúc.
Thiên Hồ nay cũng được nhị vị lão bà kéo đi bằng được du ngoạn vào thời điểm mọi người đang tấp nập chuẩn bị.
Tất nhiên ba người cũng đã trải qua cải trang đôi chút, hắn thu liễm lại chút khí phách của bản thân mới miễn cưỡng không bị thu hút...
Chỉ duy nhất một vấn đề phát sinh dở khóc dở cười xảy ra đó là mùi hương hồ ly của hắn dường như không che giấu được những loài động vật khác, thường xuyên thu hút chúng tới gần.
" Phu quân, ngươi xem bọn chúng đã đi theo ta cả chặng đường dài rồi đó...!Nếu ta mà có liều bả cẩu ở đây chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều ...!" Iwa Kunoichi ai oán nhìn đám cún đang dùng hai mắt long lanh nhìn nam nhân mình, có con còn liều mạng nhảy lên người hắn nữa cơ.
" Ấu trĩ...!Ngươi giết được vài con nhưng sao giết được hết các loài động vật khác cũng bị hắn hấp dẫn ?? Cứ trực tiếp ngó lơ bọn nó đi...!" Kurotsuchi cũng lên tiếng.
" Ngươi nói ai ấu trĩ ?? Không biết ai trước đây sợ chó đến mức không dám cả sờ chúng nhỉ ?? " Iwa không chịu yếu thế mỉa mai lại.
" Ai vậy ?? Đáng thương cho người đó ghê gớm...!" Kurotsuchi không chớp mắt hùa theo Iwa làm cô nàng không nói nên lời, đã nói kiêu ngạo phản đối lại đâu ?? Đáng lẽ nàng phải phản đối mãnh liệt mới phải...!Không thú vị, không thèm nói chuyện nữa...
Hai người từ công khai nói ra nhược điểm của nhau chuyển sang ám đấu bằng mắt, hận trừng trừng không thể lao lên giao chiến với nhau ngay tức khắc.
Khụ...!Một phần cũng tại hắn vừa mới trao thêm sức mạnh cho hai người đi , Iwa Kunoichi thì có được thêm dị năng niệm ý lực, giúp nàng gia tăng độ hiệu quả khi dùng thổ độn.
Còn Kurotsuchi lại thích tốc độ hơn cho nên nàng chọn tốc độ tia chớp, hai người kẻ tám lạng người người tám trăm gam , không ai nhường ai...! Đa phần thì do Kurotsuchi vẫn còn canh cánh trong lòng vụ mình bị Iwa Kunoichi đào hố....
" Hai người các ngươi...!Có phải rất muốn ta phải ra tay đúng không ?? Ta đã nói...!" Thiên Hồ còn đang nói dở thì đã bị bàn tay trắng nõn phía bên phải chặn lại ngăn không cho hắn nói tiếp.
" Ta và nàng chỉ đơn thuần trao đổi chút chuyện với nhau thôi, tuyệt đối không có ít tâm cơ nào, phải không Kurotsuchi ?? " Iwa Kunoichi ra sức nháy mắt với Kurotsuchi, lần trước hai người cũng vì so đo khá kịch liệt nên không chú ý đến Thiên Hồ ở đó...!Kết quả cuối cùng là cả hai đều phải chịu chung kết cục bi thảm, hai người đến giờ nghĩ lại hoàn cảnh hai chân đi lại khó khăn liền không rét mà run.
" Đúng vậy đó, ta cũng đang tập thần thái để chuẩn bị cho hôn lễ của chúng ta cho thật tốt...!Dù sao cũng là ngày trọng đại nhất nên phải kĩ càng nhất có thể...!" Kurotsuchi cũng vội vàng gật đầu lia lịa phụ hoạ cho Iwa Kunoichi, đồng thời đánh trống lảng sang vấn đề khác luôn.
" Thật sự ?? "
" Thiên chân vạn xác...!Mà ngươi đi dạo một hồi nha, ta cùng Kurotsuchi đi mua vài món đồ...!" Nàng hôn lên môi hắn một cái, rồi đến Kurotsuchi cũng đặt lên một nụ hôn tương tự, vẫy vẫy tay tạm biệt hắn rồi chạy mất tích tại con hẻm nào đó để lại người bị các nàng lôi ra đường ...
Thế là hắn lại giống một độc thân cẩu lang thang ngoài đường cũng có kha khá cô nàng muốn mời hắn đi ăn nhưng đều bị uyển chuyển từ chối...
Bất ngờ, một con thằn lằn cổ có vài chiếc vảy nhảy chạy qua người hắn, theo sau nó là một bé gái khá dễ thương với mái tóc ngắn màu xanh ô liu và đôi mắt đen.
Trang phục của bé bao gồm một chiếc áo sơ mi màu vàng bên ngoài lưới, đôi giày màu đỏ và