Mấy truyện khác rõ ràng nhân vật chính đánh bại được những lão làng cấp cao hơn một hai đại cảnh giới như cơm bữa, đằng này hắn đã thua không thể thua hơn cho dù có bao nhiêu sát chiêu đi nữa...
Vài phút trôi đi, nữ tử đi đường có chút loạng choạng, lung la lung lay, thất thần song mắt thấy Thiên Hồ, làm nàng đi đến hắn bên người thời điểm, dùng ngón tay ngọc sum suê đầu ngón tay chạm đến bên dưới cái kia thô vết thương rất lớn, từ phía sau lại có thể rõ ràng nhìn thấy phía trước bị ngăn cản phong cảnh.
Giống như cừu nhân ?
Lại tựa như người yêu ?
Điều đáng sợ nhất của Hủy Diệt Công Pháp còn nằm ở chính huyết của hắn khi có thể tạm thời khiến cho bất cứ sinh vật nào bị tiếp xúc đều thần trí bị ảnh hưởng đôi chút, đồng thời khơi dậy lên khát khao sâu thẳm người đó mong muốn nhất.
Nàng không khỏi nội tâm đau xót, so thống khổ còn muốn mạnh hơn gấp một vạn lần, chui vào nội tâm của nàng thống khổ, lo lắng để nàng lớn tiếng khóc ồ lên: "Ô ô..."
Nàng ôm lấy Thiên Hồ.
Bất ngờ , sắc mặt hắn từ tái nhợt chậm rãi hồng nhuận, khóe miệng nở lấy làm xấu ý cười, ánh mắt vậy mà trở nên sắc sắc, cái kia vết thương dần dần dùng mắt thường tốc độ khép lại, không lưu vết tích, đột nhiên, hắn bỗng nhiên hướng về sau đem nữ tử đồng thể ép trên mặt đất, hai tay thật chặt nhấn hạ cổ tay của nàng, hai chân quỳ gối nàng âm phụ phía dưới, để nàng hai chân phóng đại ra, không thể khép lại.
" Ngươi...!Ngươi không có việc gì...!Ngươi làm gì nha ?" Nữ tử bắt đầu cao hứng dần dần nguội lạnh trở nên lạnh lùng, để người nội tâm phảng phất đặt mình vào tại Bắc Cực chi địa mà đúng là hai người đang ở nơi này thật.
" Ta làm gì ?? Ngươi quên ta nói nếu ta có cơ hội sẽ đánh mông ngươi trước không ?? Giờ thời điểm đó tới rồi...!" Hắn vừa nói vừa mặc cho cô nàng giãy dụa không thôi, tất nhiên bị huyết dịch hắn thấm vào người dù tu vi có cao bao nhiêu cũng đã bị vô hiệu hoá bằng hết, chả khác nào cá mắc cạn mặc người muốn làm gì thì làm.
Nữ tử chính vì rơi vào trong trạng thái không đề phòng đó mà công sức nãy giờ nàng bỏ ra đã hoá công cốc, bắt đầu cảm thấy phía sau nàng đã trở nên hơi mát lạnh rồi một bàn tay, hai bàn tay và rất nhiều bàn tay đã giáng xuống kiều độn của nàng, biến nó từ trắng nõn sang màu hồng phiếm.
" Cút....!Ngay cho ta...!Bản đế mà thoát được khỏi tay ngươi chắc chắn sẽ băm ngươi ra thành tỷ mảnh nhỏ cho đám heo ăn...!Ah...!" Nàng