Ta Có Dược A!

Dị trạng


trước sau

Edit: CamsVitiba

Bởi vì Công Nghi Thiên Hành thức thời, chuyến này Kình Vân Tông cũng coi như thắng lợi trở về, chẳng những có được đệ tử thể chất đặc thù, còn có được đan phương khan hiếm, so với các thế lực khác tay không trở về còn tổn thất không ít nhân mã, đúng là mạnh hơn rất nhiều.

Đoàn người Công Nghi Thiên Hành cùng Cố Tá đối với thu hoạch lần này cũng rất hài lòng, dọc đường đi này Công Nghi Thiên Hành lại không ngừng phát huy năng lực xã giao, để lại cho nhóm người một mạch tông chủ ấn tượng không tồi. Tuy rằng không thể nói là hoàn toàn có thể kết giao cùng bọn họ, cũng không đến mức được bọn họ coi trọng, nhưng chỉ với chút ấn tượng này, thời điểm tất yếu trong tương lai có thể được vô vàn chỗ tốt.

Một đường thuận lợi –– hoặc là nói, phi thuyền dưới sự thúc giục của Chung trưởng lão cùng đám người tâm phúc của tông chủ, các thế lực khác còn chưa kịp phản ứng, bọn họ đã phi hành rời đi một đoạn xa rồi, cho dù có muốn đuổi theo, cũng tuyệt đối không có khả năng đuổi kịp.

Chỉ qua vài ngày, đã đến Kình Vân Tông.

Cố Tá trở về tiểu sơn cốc, Công Nghi Thiên Hành ngược lại đi theo Chung trưởng lão tiến vào trung tâm tông môn, bái kiến tông chủ. Tại Kình Vân Tông này, tông chủ là cường giả thực lực tối cao, trước nay đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, giống như đệ tử hạch tâm, đệ tử chân truyền đều không thể nhìn thấy hắn, lần này nếu không phải chuyện trọng đại liên quan đến truyền thừa, Công Nghi Thiên Hành lại là đương sự, cần phải đến trình bày cụ thể mọi chuyện, nếu không căn bản không thể tiếp kiến tông chủ.

Nhưng bất luận thế nào, đệ tử từng gặp qua tông chủ, giá trị con người liền không giống trước nữa.

Chuyện giấu được Chung trưởng lão, chưa chắc có thể qua mắt tông chủ, đối với chuyện đại ca nhà mình đi gặp tông chủ, Cố Tá cũng không phải không có lo lắng. Nhưng dù có lo cũng không thể ngăn cả, Cố Tá chỉ có thể tin tưởng vào khả năng của đại ca nhà mình.

Thiên đố thân thể, phương diện may mắn vẫn luôn rất tốt.

Cố Tá lắc lắc đầu, đem lo lắng đè ép lại.

Huynh muội Lăng thị cũng đi cùng, Lăng Tử Vi hẳn là sẽ không thể trở lại, Lăng Tử Kỳ thật ra cũng sẽ không có gì đáng ngại. Có Lăng Tử Vi ở đó, đại khái mọi chuyện cũng không quá tệ.

Phân phó công việc cho Thiên Long Vệ, lại trấn an Công Nghi Thiên Dương, Cố Tá đem những sách đạo cụ mới lấy ra, bắt đầu lật xem.

Tuy rằng hắn hiện tại không có năng lực luyện chế đan dược Hoàng cấp, bắt quad tìm hiểu trước rồi thử luyện vài lần cũng là có thể.... Ít nhất, sau này khi luyện chế hắn có thể nắm bắt được mọi chi tiết bên trong.

Càng xem, Cố Tá càng mê mẩn.

Phương pháp luyện chế đan dược Hoàng cấp, dược thiện Hoàng cấp cùng dược thủy Hoàng cấp so với Nhân cấp huyền diệu hơn không chỉ một hai lần, trình độ phức tạp Nhân cấp xa xa không thể so sánh được, chỉ là thủ quyết được đề cập đến bên trong Cố Tá hiện tại không thể học được.

Ví dụ trong đó nhắc đến đan dược "Trích Tinh Cửu Quyết", dược thủy "Hàn Mai U Lộ Quyết", dược thiện "Nhu Cốt Phân Hoa Quyết", nhìn tên gọi so với ba môn thủ quyết trước đó ít đi chữ "Tiểu", nhưng môn đạo bên trong lại càng tinh thâm, muốn tu luyện cũng càng thêm khó khăn.

Cố Tá đều xem qua hết một lần, thời điểm kiểm kê lại dược liệu mình thu mua được thì Công Nghi Thiên Hành cũng trở về. Biểu tình y không chút nào miễn cưỡng, sắc mặt bình tĩnh, thoạt nhìn kết quả cũng không quá xấu.

Cố Tá lập tức quăng sách, đứng lên chạy qua: "Đại ca, huynh không sao chứ?" Hắn hơi dừng lại, hỏi: "Tông chủ, trông như thế nào a?"

Công Nghi Thiên Hành bật cười: "Tông chủ thâm sâu khó dò, sau khi dò hỏi qua một lần cũng không nói gì thêm. Còn về tướng mạo tông chủ, ta cũng không nhớ rõ lắm, chỉ mơ hồ cảm thấy là một nam tử có khí độ áp đảo người khác, hào khí tận trời, lại có khí khái dời non lấp biển, làm cho người khác phải bội phục."

Cố Tá bĩu môi: "Sao lại không nhớ rõ chứ?"

Công Nghi Thiên Hành hơi trầm ngâm: "Ước chừng đó cũng là thực lực của cường giả, có thể làm cho người khác không chú ý đến dung nhan của mình, chỉ mãi lo kính sợ hơi thở áp bức kia mà thôi." Kế đó, Công Nghi Thiên Hành lại xoa xoa đầu Cố Tá, hơi hơi mỉm cười, trong lời nói lại chứa đựng tự tin đáng tin: "Chúng ta sau này cũng sẽ như vậy."

Cố Tá nhịn không được cười tươi: "Đại ca nói phải thì là phải."

Lúc này, Công Nghi Thiên Dương đang luyện võ một bên có chút chần chờ đi tới: "Đại ca, Lăng cô nương nàng..."

Công Nghi Thiên Hành nhìn bào đệ mình, gật đầu nói: "Lăng cô nương thể chất đặc thù, tự nhiên được coi trọng, hiện giờ được một vị thủ đồ dưới trướng tông chủ thu làm đồ đệ. Vị thủ đồ kia là một trưởng lão có thực quyền, bản thân đã là Võ giả nửa bước Hợp Nguyên cảnh, hiện giờ lại nắm giữ đan phương mới trong tay, nói không chừng tương lai sẽ là một cường giả Hợp Nguyên cảnh tiếp theo. Lăng cô nương hiện tại là đệ tử chân truyền, có mấy vị sư huynh sư tỷ địa vị đều không tầm thường."

Công Nghi Thiên Dương nghe xong, vẻ mặt tựa hồ yên tâm, nhưng cũng thoáng qua chút mất mát.

Công Nghi Thiên Hành nhướng mày: "Thiên Dương, đệ thật sự xác định bản thân có tâm ái mộ đối với Lăng cô nương sao?"

Công Nghi Thiên Dương đỏ mặt, cam chịu.

Công Nghi Thiên Hành nói: "Nếu đã như thế, từ hôm nay trở đi, đệ phải nổ lực gấp bội, nếu không chờ đến khi thực lực Lăng cô nương nhanh chóng gia tăng, đệ lại không thể đuổi kịp nàng, thì đoạn tình duyên này tuyệt đối không có khả năng."

Công Nghi Thiên Dương vốn đang đỏ mặt, thoáng chốc lại biến thành trắng bệch, nhưng trong mắt lại kiên định lạ thường.

Công Nghi Thiên Hành hơi vừa lòng: "Bộ trang sức thích hợp với Nguyệt Mị thân thể kia, ta vốn muốn để đệ đem đi làm sính
lễ, hiện giờ sợ là chỉ có thể đem đi làm vật xum xoe mà thôi. Đệ nếu muốn chân chính cùng Lăng cô nương ở bên nhau, vẫn phải dùng thực lực cường đại của mình chặn miệng người khác mới là tốt nhất."

Công Nghi Thiên Dương kiên định nói: "Vâng, đại ca."

Chờ hai huynh đệ nói xong, Cố Tá cũng nói: "Thiên Dương nếu cần đan dược gì, chỉ cần mở miệng, đến lúc đó đại ca phụ trách thu gom dược liệu, còn ta sẽ luyện chế đan dược cho đệ, nhất định sẽ không để đệ thua kém với những đệ tử được gọi là thiên tài kia đâu."

Công Nghi Thiên Dương trong lòng ấm áp, nói thêm: "Đa tạ A Tá ca."

Cố Tá quay đầu, đối diện với ánh mắt nhu hòa của Công Nghi Thiên Hành, không biết sao mặt cũng đỏ lên, nhưng chút khác thường đó rất nhanh đều tan đi.

Có một số thứ sinh sôi nảy nở trong tiềm thức hắn, nhưng không thể nhớ tới, cũng không thể hiểu rõ.

Cố Tá vừa trở về từ chỗ Hứa Linh Tụ trở về –– bởi vì tiểu đỉnh phong của Công Nghi Thiên Hành còn đang xây dựng, nên bọn họ tạm thời vẫn chưa dọn đi.

Hai ngày khi hắn vừa về đến tông môn, sau khi Hứa Linh Tụ biết tin, liền đem hắn gọi đến. Mà mục đích gọi đi cũng không ngoài dự kiến của hắn, chính là Hứa Linh Tụ mang hắn đi gặp một trưởng lão có thực quyền đã được liên hệ sớm từ trước –– đây cũng là trưởng lão quyền cao chức trọng trong Luyện Dược Đường.

Trưởng lão kia muốn gặp Cố Tá, tất nhiên là vì chuyện của đan phương Phệ Linh Đan.

Đan Vân Thành có được đan phương sớm hơn, hẳn là đã nghiên cứu được một thời gian rồi, nói không chừng cũng cho ra không ít thành phẩm, Kình Vân Tông sau khi hay tin, tự nhiên sẽ không để tông môn mình lạc hậu đi sau đối phương.

Cố Tá đi chuyến này, biết được Hứa Linh Tụ đã thay hắn tranh thủ hai loại đãi ngộ.

Cái thứ nhất, tất nhiên là giống với đào ngộ của Đan Vân thành đưa ra, tông môn sẽ cho Cố Tá hai cây linh dược, dùng để đổi lấy đan phương.

Cái thứ hai, chính là dùng điểm cống hiến tiến hành trao đổi, mà số lượng điểm cống hiến lên đến con số một vạn kinh người –– tuy rằng chỉ có một tờ đan phương, hơn nữa cũng không trân quý như ba loại đan phương thích hợp với Võ giả Hợp Nguyên cảnh kia, nhưng luận đến giá trị cống hiến thì một chút cũng không thua kém.

Điểm cống hiến đối với đệ tử nội môn rất quan trọng, nếu là trước kia đối với Cố Tá cũng quan trọng không kém, nhưng hiện tại chỉ là mấy thứ râu ria mà thôi.

Thứ này chỉ dùng để đổi một ít dược liệu trân quý cùng tiến vào một số nơi mà thôi, nhưng Cố Tá hiện giờ có Công Nghi Thiên Hành làm chỗ dựa, trong tay Công Nghi Thiên Hành còn đang nắm giữ hơn vạn điểm cống hiến đó –– trước kia y tiêu phí nhiều nhất là ở Tàng Thư Các, nhưng hôm nay Tàng Thư Các hoàn toàn mở rộng của chào đón y, điểm cống hiến cơ hồ cũng không còn chỗ để dùng, tự nhiên toàn bộ đều sẽ chuyển sang chỗ Cố Tá rồi! Lại nói, Công Nghi Thiên Hành lại có thêm quyền hạn mua sắm những đồ vật mà đệ tử bình thường khác không thể mua,...

Cho nên Cố Tá không chút do dự lựa chọn lấy hai cây linh dược.

Linh dược càng nhiều càng tốt, hắn một chút cũng không ghét bỏ đâu.

Chẳng qua, đối với việc chọn linh dược, Cố Tá lại có chút chần chừ.

Hắn vốn có ý định chọn loại có thuộc tính bất đồng, nhưng thời điểm lựa chọn không hiểu sao lại nhớ đến lực lượng kim hồng mà đại ca sử dụng. Theo bản năng, hắn liền đổi sang hai loại linh dược mang theo nhiệt lượng nhè nhẹ.

Xong việc, hắn không hối hận là tốt rồi.

Sau khi cáo biệt Hứa Linh Tụ, Cố Tá trở về.

Vừa vào phòng đã nhìn thấy Công Nghi Thiên Hành cả người mồ hôi nóng hừng hực, hắn bị dọa đến đầu óc trống rỗng, nhanh chóng vọt tới.

"Đại ca, huynh làm sao vậy?"

Công Nghi Thiên Hành sắc mặt ửng hồng.

Dung nhan y vốn cực kì tuấn mỹ, tựa như ánh trăng sáng trong đêm đông, làm cho không ít người phải ngưỡng mộ, không dám khinh nhờn. Lúc này sắc mặt y lại đặc biệt diễm lệ, mang theo một loại mỹ cảm hấp dẫn người khác chạm vào, nhưng lại bị ánh mắt bình tĩnh kia chiếu đến khiến người sợ sệt không dám đưa tay.

Loại ý niệm đó chỉ nảy sinh trong chớp mắt liền biến mất, Cố Tá càng để ý đến vì sao đại ca bỗng nhiên lại trở nên thế này mà thôi.

–– chẳng lẽ vận công xảy ra sự cố?

Bởi vì Công Nghi Thiên Hành vẫn luôn dựa vào sự lĩnh ngộ của mình mà tự nghĩ ra công pháp tu luyện, Cố Tá không khỏi lo lắng một hồi.

Hắn không chút do dự tiến lên, bắt lấy cổ tay Công Nghi Thiên Hành: "Đại ca, huynh thả lỏng."

Công Nghi Thiên Hành tựa hồ cực kì khó chịu, chỉ "ân" một tiếng.

Cố Tá tập trung đem tinh thần lực tiến vào cơ thể Công Nghi Thiên Hành thăm dò.

Hắn chợt phát hiện, trong cơ thể Công Nghi Thiên Hành có một loại lực lượng âm hàn chạy dọc theo kinh mạch, tựa hồ muốn tiến vào Cốt châu của y, đồng thời thiêu đốt khí huyết, khiến cơ thể vốn căng bằng bỗng trở nên lộn xộn, làm cho kinh mạch vốn không được cứng cỏi của y trở nên trì trệ.

Cố Tá nôn nóng đến giậm chân.

Đây là lực lượng quái quỷ gì a?

________

#Camsvitiba: Tui lại chạy đi đọc qt trước và..............!!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện