Edit: Cám ❤.
"Phốc!"
Sau một tiếng trầm vang, mọi người liền nhìn thấy đoản đao tinh thần lực kia cắm thẳng vào tấm khiên nhỏ, bên trong có ba mũi nhọn cứ vậy khảm sâu vào, nhưng căn bản không thể đem khiên đánh nát, đương nhiên cũng không có khả năng quấy nhiễu đến Cố Tá luyện đan.
Cố Tá dửng dưng như không có chuyện gì, hoàn toàn không chịu chút ảnh hưởng mà chuyên tâm tiếp tục luyện đan.
Lấy cảnh giới hiện tại cùng với tích lũy cường đại hắn có được, đan dược Thoát Phàm cảnh không hề gây khó dễ được hắn. Tỷ lệ thành đan cũng dễ dàng nắm bắt trong tay, chỉ cần hắn muốn mãn đan đều không thành vấn đề.
Lúc này Cố Tá vì trút giận cho ân nhân cứu mạng của mình mà dốc hết bản lĩnh dù cho hắn chưa từng luyện qua Tam Khiếu Đan, hắn cẩn thận tỉ mỉ, không chút cẩu thả, chỉ sợ vì chút sơ suất nhỏ mà tổn hại đan dược... Mỗi một bước đi đều cực kì thẩn trọng.
.... Chung quy cẩn thận vẫn có hữu dụng.
Thời điểm Ngô Tử Kỳ phát hiện một kích vừa rồi của mình vô hiệu liền ngược lại liền nghiêm túc luyện đan của mình, đan lô bên phía Cố Tá cũng xảy ra rất nhiều dị tượng, dược thủy rất nhanh được ngưng tụ, cuối cùng hình thành đan dược.
Non nửa canh giờ trôi qua, đan lô phát ra tiếng kêu nhỏ, đồng thời còn có mùi thơm đặc thù bay qua đầu mũi, bởi vì đan lô là dạng cơ bản đơn sơ nên không thể ngăn chặn mùi hương, hương khí tản ra bốn phía, vô cùng nồng đậm, làm cho người thoáng ngửi qua liền cảm giác như thấm vào ruột gan, cả người thoải mái.
Hồ Trường An dù không phải Luyện dược sư, nhưng cũng có nhiều ít kinh nghiệm phân biệt đan dược, chỉ hít vào một hơi không khỏi nở nụ cười: "Đan dược này cực tốt."
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong cũng cười theo: "A Tá ca thật lợi hại! Rất lâu rồi chưa từng thấy qua người luyện chế đan dược này đó. Theo mùi hương này phỏng chừng càng thuần tịnh hơn nhiều so với Luyện dược sư ưu tú nhà mình luyện chế. Còn tên Ngô Tử Kỳ luôn mồm nói mình lợi hại, nhưng tốc độ luyện chế lại không nhanh bằng A Tá ca nha."
Hồ Trường An khẽ gật đầu: "Nếu ta đoán không lầm, đan dược A Tá huynh đệ luyện chế chính là Vô Hà Đan..."
Hồ Trường Bích kinh ngạc trợn to mắt: "Thật ư?"
Hồ Trường An cười với nàng: "Rất có thể."
Hồ Trường Phong hai mắt long lanh ngưỡng mộ: "A Tá ca đúng là chân nhân bất lộ tướng, nói không chừng lần này chúng ta có thể...."
Trong lòng Hồ Trường An cùng Hồ Trường Bích cũng bất giác đặt thêm kì vọng vào Cố Tá.
Dù Ngô gia có chèn ép, thì Hồ gia bọn họ cũng không phải dễ bắt nạt.
Khác với Hồ gia đang vui mừng, Ngô gia bên kia lại không được thống khoái như vậy.
Có người đứng sau lưng Ngô Tam công tử nhỏ giọng nói: "Tam công tử, chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề rồi sao?"
Ngô Tam công tử liếc mắt nhìn sang ba huynh muội Hồ gia không che được ý mừng kia, cười lạnh: "Đây chỉ là ván đầu tiên mà thôi, gấp cái gì? Chỉ là Tam Khiếu Đan, cũng không phải loại khó khăn gì. Tên tiểu tử kia không biết từ đâu chui ra, có thể luyện chế tốt một loại đan dược, chắc gì loại tiếp theo không xảy ra vấn đề. Tử Kỳ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng kiến thức rộng, có thể luyện chế được rất nhiều loại đan dược, tên A Tá vô danh kia có thể so được hay sao? Chúng ta cứ chờ xem hắn xấu mặt đi."
Mọi người phản ứng không giống nhau, Cố Tá chuyên tâm luyện dược, hoàn toàn không chú ý đến.
Hiện giờ đã đến lúc thu đan.
Trong đan lô phát ra tiếng lách tách, ngón tay Cố Tá linh hoạt chuyển động hóa thành tàn ảnh chồng chất lên nhau, rất nhanh đánh ra thủ quyết thâm nhập vào đan lô, liên tục vờn quanh đan dược.
Đột nhiên nắp lò nhảy cao, đan dược lao ra khỏi lò được Cố Tá dùng Thu Đan Quyết tóm lấy, dừng lại trên khay trước mặt hắn.
Ba viên đan dược, thích hợp với Võ giả Thoát Phàm cảnh, số lượng thành đan nhiều nhất cũng là ba viên.
Sau khi thu đan, Cố Tá liền bất động.
Bởi vì Ngô Tử Kỳ bên cạnh vẫn đang trong quá trình luyện đan, bất quá nhìn dáng vẻ cũng sắp xong rồi, đại khái vài phút nữa liền có thể thu đan.
Chỉ là tình huống hiện tại chính là tốc độ luyện đan của Ngô Tử Kỳ chậm hơn Cố Tá một bước, như vậy hắn không những phải luyện chế ra mãn đan, mà chất lượng đan dược còn phải tốt hơn Cố Tá, nếu không hắn chỉ có thể "thua" trận này mà thôi.
Lát sau Ngô Tử Kỳ thành công thu đan, ba viên đan dược rơi xuống khay trước mặt hắn.
Kế tiếp chính là khoảnh khắc kiểm nghiệm chất lượng đan dược.
Cả hai thu hồi tinh thần lực, Cố Tá bưng khay đứng dậy.
Ngô Tử Kỳ cũng thế, hai người đi đến đứng trước mặt Hồ Trường An cùng Ngô Tam công tử. Hai người chính là người kiểm nghiệm đan trận đấu này, trước mặt công chúng, vì mặt mũi hai nhà, cả hai nhất định sẽ không thể đưa ra phán đoán không công chính gì.
Hồ Trường An liếc mắt nhìn Tam Khiếu Đan hai người luyện chế đều là tam sắc, hơn nữa sáng bóng linh động, màu sắc no đủ, rất đẹp mắt.
Nhìn từ xa khó lòng phân cao thấp, cần phải tiến hành phân tích tỉ mỉ mới quyết định được.
Vì thế Hồ Trường An đầu tiên lấy Tam Khiếu Đan mà Cố Tá luyện chế đến, cùng Ngô Tam công tử đánh giá: "Cái này.... Hồ mỗ cho rằng là đan dược cấp mười hai." Giọng điệu khi nói không giấu nổi ý cười.
Vẻ mặt Ngô tam công tử như thường, nhưng trong mắt vẫn ánh lên tia kinh ngạc, hắn hít sâu một hơi, cẩn thận quan sát đan dược, quả nhiên phát hiện màu sắc đan dược lưu chuyển không hề trúc trắc tí nào, hơn nữa sau khi hắn dùng móng tay cạo nhẹ lớp vỏ bên ngoài nếm thử thì cảm giác được một tia dược lực thuần túy, không hề lẫn chút tạp chất nào.
Thật lâu sau, Ngô tam công tử dù không tình nguyện nhưng vẫn phải gật
đầu đồng ý: "Đúng là Vô Hà Đan cấp 12."
Hồ Trường An cười càng thêm sáng lạn.
Kế tiếp, Ngô tam công tử cũng đem đan dược Ngô Tử Kỳ luyện đến, hai người lại tiếp tục đánh giá. Nhưng quan sát hồi lâu, hắn mới nhíu mày lên tiếng: "Đây là đan dược cấp 9."
Hồ Trường An không hề dị nghị: "Đúng là cấp 9."
Cấp 9 cùng cấp 12, hơn nữa cấp 12 còn treo thêm hai chữ "hoàn hảo", Cố Tá cho dù không hiểu phân chia cấp bậc nơi này thế nào chăng nữa thì cũng nhìn ra được trận đầu tiên mình đại thắng.
Sắc mặt Ngô Tử Kỳ cứng đờ, có chút không thể tin được bản thân lại thua kém người nọ.
Ngay sau đó, Hồ Trường An cùng Ngô tam công tử cùng đánh giá hai viên còn lại của hai người, Cố Tá vẫn như cũ, mỗi một viên đều là Vô Hà Đan cấp 12, còn Ngô Tử Kỳ thì thế nào? Phẩm tướng ba viên đan dược của hắn ta đều không tồi, nhưng hai viên còn lại đều là cấp 8, ngay cả cấp 9 cũng lên không nổi.
Sau khi bình xong, Ngô Tử Kỳ thua triệt triệt để để, người đứng xem không khỏi lao xao khen ngợi, nói Hồ gia quả nhiên là "lạc đà gầy còn tốt hơn ngựa", danh tiếng thế gia luyện dược quả nhiên hơn xa Ngô gia.
Ngô tam công tử vẫn tươi cười như cũ, nhưng trong lòng lại rất không vui.
Từ khi cảm nhận được đan hương trong lò Cố Tá tản ra, hắn đã lường trước được ván này sẽ thua không sai, nhưng không nghĩ rằng sẽ thua thảm như vậy. Hồ gia không chỉ thắng lợi, còn cho ra ba viên Vô Hà Đan. Vô Hà Đan có thể dễ dàng tinh luyện như vậy sao? Một gia tộc to lớn như Ngô gia bọn họ, nuôi dưỡng vô số Luyện dược sư, một năm bất quá cũng chỉ cho ra được trăm viên mà thôi!
Thở dài một hơi, Ngô tam công tử vẫn rất phong độ mà nói: "Lần này Ngô gia ta thua, Hồ gia quả nhiên danh bất hư truyền. Vậy thì Hồ thiếu chủ, không bằng tiếp tục trận thứ hai thôi, thế nào?"
Hồ Trường An nhìn Cố Tá.
Y không biết chân khí hiện tại trong cơ thể Cố Tá có đủ hay không, dù sao vẫn chưa đến Thoát Phàm....
Cố Tá gật gật đầu với Hồ Trường An, tỏ vẻ bản thân không có vấn đề.
Hồ Trường An yên tâm, quay đầu tự tin nói với Ngô tam công tử: "Tốt thôi."
Ngô tam công tử trong lòng hừ lạnh nhưng không biểu hiện ra ngoài: "Vậy thì rút thăm thôi."
Lần này Ngô Tử Kỳ đến bắt.
Cũng giống như lần trước, đây cũng là đề của Ngô gia đưa ra, khóe miệng hắn không khỏi kéo lên.
Lúc này, nhất định có thể thắng!
[ Hướng Huyền Đan, đan dược Hoàng cấp, thích hợp cho Võ giả Hợp Nguyên cảnh. Đan phương tự nghĩ, người hủy đan thất bại, không thành đan thất bại, quá thời gian bại, đan dược dưới cấp 4 không tính kết quả. Do cấp bậc đan dược tăng lên, thời gian đấu đan đổi thành hai canh giờ.]
Tim Cố Tá nhảy dựng.
Hướng Huyền Đan? Đây không phải là đan dược thường được Võ giả Hợp Nguyên cảnh lấy đến bổ sung Huyền Khí nhất hay sao? Tuy rằng đây là loại đan dược luyện chế đơn giản nhất trong Hoàng cấp, nhưng cũng yêu cầu tinh thần lực đạt đến Đan Thần Cảnh, cảnh giới bản thân là Thoát Phàm cảnh mới luyện chế được.
Tinh thần lực của hắn hiện tại đạt yêu cầu, nhưng còn cảnh giới bản thân thì... Vẫn còn kém một đại cảnh giới lận đó. Dù kinh nghiệm tích lũy hùng hậu thế nào, kém vẫn là kém.
Sau khi công bố nội dung đề thi, những người vây xem đều chấn kinh.
Ngô gia làm cái quỷ gì vậy a, hai Luyện dược sư Nhân cấp, tuổi lại còn rất trẻ, lại dám đưa đề mục luận bàn là Hoàng cấp đan? Đây chẳng khác nào là trò đùa chứ! Đến cuối cùng hai người tạc lò cũng được, luyện chế không thành cũng thế, vậy rốt cuộc là ai thắng ai thua đây? Chuyên môn ném đi đâu hết rồi hả?
Nhưng cũng có người nhạy bén phát hiện ra điều gì đó.
Nếu Ngô gia đã viết ra đề này, có phải nói lên Ngô Tử Kỳ kỳ thật có thể luyện chế ra Hướng Huyền Đan?
Ba huynh muội Hồ gia đều sững sờ.
Trước đó Ngô tam công tử đúng là đã nhắc qua Ngô Tử Kỳ là Luyện dược sư Nhân cấp, nhưng cũng có thể luyện chế được chút ít Hoàng cấp đan.... Chẳng lẽ chính là cái này?
Cố Tá thật ra cũng không quá hoảng loạn.
Hắn không cảm thấy bản thân nhất định sẽ thua, hắn nắm giữ đan phương Hoàng cấp đã lâu, dù ban đầu vẫn luôn thất bại, lại còn thường xuyên bởi vì thiếu thốn chân khí mà không kiên trì được, nhưng không phải khi đó cảnh giới tinh thần lực hắn chỉ đến Qua Thần Cảnh thôi sao? Hiện tại tinh thần lực hắn đã là Đan Thần Cảnh, xác suất thành công nhất định sẽ tăng lên. Vả lại cảnh giới chân khí đối thủ đúng là cao hơn hắn, nhưng tinh thần lực của đối thủ chỉ đến Qua Thần Cảnh mà thôi, so ra vẫn kém hơn hắn. Hai người bọn họ đều có một điều kiện chưa đạt yêu cầu, ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai, thắng bại đều là 5 - 5 cả thôi.
Sau khi nghĩ xong, Cố Tá không chút hoang mang chuẩn bị tốt dược liệu của mình, nghiêm túc bắt đầu xử lí dược liệu và làm nóng đan lô.
Đồng thời bên cạnh hắn cũng xuất hiện một tấm khiên nhỏ lắc lư lảo đảo, thoạt nhìn không mấy rắn chắc, hướng về phía Ngô Tử Kỳ mở ra.
Ngô Tử Kỳ bình tĩnh hô hấp, cũng bắt đầu làm nóng lò.
________________