Edit: Tracy
Dọc đường đi, Cố Tá nhìn thấy được Công Nghi gia ở đế đô siêu nhân khí.
Một đội nhân mã lúc đi qua các nơi trên đường phố, người trên đường sôi nổi tránh lui, miệng còn không ngừng nghị luận. Dân chúng bình thường cũng tốt, võ giả cũng thế, trong miệng trong mắt đều tràn đầy hâm mộ.
"Đó chính là chiến xa Công Nghi gia dòng chính. Mau xem, rất uy vũ a!"
"Ngô nhi*, nếu ngươi có thể trước ba mươi tuổi đạt đến trên Hậu thiên tam trọng, vi phu liền bỏ ra một bó tiền lớn, đưa ngươi vào Công Nghi gia làm hộ vệ."
*con trai của ta
"Thử nhìn trên mặt cờ lớn, bên trên viết một chữ "Hành",chẳng lẽ là Công Nghi gia đại công tử?"
"Đúng là vị đại công tử kia, nhìn hắn không thể tu hành, nhưng lại là nhân vật được bệ hạ khen ngợi. "
"Lấy thân thể như vậy, cùng tứ đại công tử có thể ngang hàng, thật sự là rất lợi hại."
Cố Tá hiện tại năm giác quan so với trước kia tốt hơn rất nhiều, một số âm thanh vang dội truyền lại đến đây đều bị hắn nhất nhất nghe được, trong lòng có chút kinh ngạc, lại có chút cảm thán.
Cư nhiên không có ai cười nhạo kim chủ không thể luyện võ, kim chủ thật là quá lợi hại.
Nghĩ đến đây, hắn nhìn về phía Công Nghi Thiên Hành, ánh mắt cũng càng thêm sáng ngời.
Công Nghi Thiên Hành vẻ mặt thong dong, không nhanh không chậm mà uống trà.
Y cảm giác được ánh mắt của Cố Tá, quay đầu liền thấy — hai mắt sáng lấp lánh kia, ý muốn trong lòng tất cả đều viết hết trên mặt, khiến cho người bật cười.
Thật sự đơn thuần.
Người luyện võ tai thính mắt tinh, y có Thiên Long Vệ mở đường, đương nhiên không có người dám ở phía sau nói lời khó nghe. Hơn nữa bởi vì thân phận y mẫn cảm, không thể luyện võ cũng là chỗ dễ bị lên án, còn những tin tức đồn đãi về y, lúc xử lí cũng là thẳng tay.
Đế đô muôn hình muôn vẻ người quá nhiều, năm đại thế gia bày bên trong vô số quân cờ, một khi y có bất luận vết nhơ gì, liền sẽ bị bút phê miệng trách làm ảnh hưởng đến thanh danh Công Nghi gia.
Đáng tiếc chính là, y sẽ không để cho những người đó nắm được cơ hội.
Không thể luyện võ thì không thể luyện võ, nhưng những lão già đó cứ tưởng lấy điểm đột phá đó trấn áp Công Nghi gia, không phải cũng bị y một bàn tay tát ngược trở về sao?
Cũng chỉ như là đánh cờ thôi.
Long Lân Hoang Mã nhanh nhẹn dũng mạnh, lúc đi đường có xu hướng hổ gầm rồng bay, tốc độ đương nhiên cũng không chậm.
Không bao lâu, chúng nó dưới sự điều khiển của Thiên Long Vệ nhanh chóng đi đến đoạn đường phồn hoa nơi ở của Công Nghi gia.
Người ở nơi này mở cửa hàng hoặc ít hoặc nhiều đều có chút quan hệ với Công Nghi gia, khi nhìn thấy Thiên Long Vệ, sẽ không có cảnh người đứng xem nghị luận như trước.
Đến Công Nghi Phủ.
Cửa phủ phi thường cao, phi thường rộng mở, thậm chí có thể chứa hết đội Long Lân Hoang Mã tiến vào.
Hai bên cửa một loạt người đứng trang nghiêm mặc giáp trụ võ giả, mỗi người đều sắc mặt đỏ đậm, có thể nhìn ra tu vi võ học tất cả thấp nhất là hậu thiên tam trọng. Sắc mặt đỏ đậm kia là do luyện huyết thành công, khiến cho khí huyết tràn đầy.
Nội tình của năm đại thế gia, có thể nhìn ra được một chút.
Lúc này cửa phủ mở rộng, hiển nhiên là nghênh đón người đến.
Sau khi nhìn thấy lá cờ lớn có chữ "Hành" tung bay, hai hàng giáp trụ võ giả đồng thời giơ lên trường thương trong tay, lạnh giọng quát: "Cung nghênh đain công tử hồi phủ."
Long Nhất nâng tay lên, người cùng mã đội tất cả đều ngừng lại.
Công Nghi Thiên Hành nói: "Vào cửa."
Trong chốc lát, trường thương trong tay chúng võ giả hạ xuống, tránh ra một con đường.
Đoàn long lân hoang mã đồng thời tại dưới sự điều khiển của Long Nhất, chỉnh tề hướng về phía cửa lớn đi tới.
Vắng lặng không một tiếng động.
Cố Tá ở trong cổ xe đồng thau nhìn cảnh tượng này, cơ hồ cảm thấy hít thở không thông.
Đại thế gia này cũng quá uy phong đi? Vào cái cửa thôi mà nghiêm túc như là chuẩn bị ra chiến trường, thiệt tình có chút khó tiêu.
Sau có hắn càng thêm xác định, hắn ôm đùi kim chủ này, quả thật không giống như những kim chủ khác.
Kim chủ như là máy bay chiến đấu.
Nghĩ đến đây Cố Tá có chút sợ hãi.
Nếu lúc ấy kim chủ không phải ở biệt viện mà ở trong Công Nghi phủ, hắn muốn tiến vào là không có khả năng — trăm phần trăm sẽ bị giáp trụ võ giả kia chọc thành cái sàn!
May mắn may mắn a....
Hảo, rất nhanh mau chóng thuận lợi vào cửa, sau đó cổ xe đồng thau dừng lại, nhóm Thiên Long Vệ sôi nổi xuống ngựa, dắt đoàn Long Lân Hoang Mã đi về phía bên kia
Ngựa đầu đàn phía trước ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo ương ngạnh mà "đạp đạp đạp".
Long Nhất xuống ngựa, đem Long Lân Hoang Mã giao lại cho quản sự, chính mình đi đến trước chiến xa, cung kính nói: "Thỉnh công tử xuống xe."
Công Nghi Thiên Hành "ân" một tiếng, nhìn về phía Cố Tá.
Cố Tá kịp phản ứng, hắn là thư đồng a! Dĩ nhiên là phải xuống trước!
Hắn cũng không có nói nhiều, xoay người nhảy xuống.... hai chân chấn động đến tê dại.
Lúc sau hắn liền quy quy củ củ mà đứng, nghĩ nghĩ liền nói: "Thỉnh công tử xuống xe! "
Công Nghi Thiên Hành cũng động.
Y một tay chống vách tường xe, chăn dài ngăn lại, nhẹ nhàng nhảy xuống.
Cố Tá có chút vô ngữ.
Kim chủ thân thể suy nhược như vậy, chịu đựng đau đớn xuống xe, thế nhưng tư thế so với hắn đều nhẹ nhàng đẹp mắt hơn!
Cái này làm cho hắn có chút mất mặt.
Không để Cố Tá suy nghĩ vớ vẩn, Công Nghi Thiên Hành đã bước lên bậc thang đi tới, Long Nhất cũng đã cùng đi qua, hắn nếu không muốn trở thành nhân vật khat nghi ở nơi này thì không thể bị tuột lại phía sau.
Vì thế, một hàng ba người đi qua ngoại viện, rốt cuộc cũng tiến vào mãnh đất trung tâm của Công Nghi gia - nội viện.
Ở trước cửa có không ít người chờ ở đó, khi nghe tiến bước chân thì cùng nhau nhìn sang.