Editor: 3Tee (Túy Tửu Tửu)
Lúc này, Công Nghi Thiên Hành thả người nhảy, dừng trên đấu võ trường.
Thiếu niên khuôn mặt nho nhỏ còn chút tính trẻ con, nhưng đường nét khuôn mặt đã có chút kiên nghị.
Còn Cố Tá lại nghe được một chút âm thanh rất nhỏ từ phía trên truyền xuống.
"Dương nhi còn kém chút…"
"Đáng tiếc, nếu Hành nhi có thể tập võ, sẽ không đến mức như vậy."
"Chớ có nói như thế, tư chất của Dương nhi cũng rất tốt!"
"Nhưng mà so với những con cháu xuất sắc của mấy nhà khác, vẫn là còn kém một nửa…"
"Chỉ là so với mấy đệ tử xuất sắc của nhà khác, vẫn là kém hơn nửa phần..."
"Ngược lại chi thứ xuất hiện vài hạt giống tốt."
"Bọn họ bên trong so với Dương nhi hơn một ít, nhưng cùng đệ tử xuất sắc nhà khác vẫn là không đuổi kịp. Công Nghi gia ta thế hệ này lại không tìm ra được người tài giỏi. "
"Ai, khó a... Khó a! "
Nghe xong, Cố Tá đại khái hiểu rõ.
Năm đại thế gia muốn cùng nhau chạy song song, đều là dựa vào các thiên tài nằm trong nhóm con cháu trẻ tuổi của thế hệ này đến thế hệ khác, hơn nữa tư chất còn phải không thể thua nhà khác.
Trên thực tế cũng là như thế, bởi vì đại thế gia nhiều người, lại có tài nguyên rèn luyện dồi dào, làm cho mỗi một thế hệ trong nhà đều sẽ có một người xuất sắc trấn áp huynh đệ tỷ muội tiểu bối trong gia tộc chính mình, là thiên tài trong thiên tài, cùng thiên kiêu chi tử tranh phong, oai phong một cõi không ai nhường ai, vì gia tộc tranh đoạt lợi ích. Mà chi thứ cũng sẽ mạnh mẽ bồi dưỡng để thay thế thiên kiêu nếu có chuyện ngoài ý muốn.
*thiên kiêu(chi tử): con trời
Nhưng hiện tại tứ đại gia tộc khác đều xuất hiện cường giả trẻ tuổi, chỉ có Công Nghi gia, Công Nghi Thiên Dương là đích thứ tử của gia chủ, tư chất lại chỉ có thể so sánh với những cường giả mà lúc trước chuyên dùng để thay thế bổ sung, trong chi thứ cũng có xuất hiện vài hạt giống khá tốt, nhưng cũng chỉ trong cấp bậc này, không thể vươn hơn nữa.
Mặc khác, Công Nghi Thiên Hành kinh tài tuyệt diễm, cử thế vô song, nhưng cố tình thân thể y lại suy nhược, nếu không tiểu bối tứ đại thế gia khác chỉ sợ bị y áp chế đến ảm đạm không thấy ánh sáng — đây là chuyện mà ngũ đại thế gia đều phải thừa nhận.
Chẳng qua, mặc dù Công Nghi Thiên Hành hiện giờ như cũ nằm trong Ngũ Công Tử ở đế đô, không thể tập võ chính là không thể võ, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ Công Nghi gia không ngã mà thôi.
Nhưng tất cả thế gia đều biết, một khi Công Nghi gia ngã xuống, phía sau lại không có hậu bối kiệt xuất thay thế bổ sung, trong tranh đoạt lợi ích về sau không thể nghi ngờ Công Nghi gia chỉ có thể ở thế hạ phong. Hơn nữa vị trí gia chủ cũng cần có người kiệt xuất thừa kế.... Có thể nghĩ thử, đệ đệ Công Nghi Thiên Hành - Công Nghi Thiên Dương có bao nhiêu áp lực.
Giờ phút này, Công Nghi Thiên Dương ra tay.
Chỉ một thoáng, hắn giống như mãnh hổ xuống núi, trọng quyền vừa ra, phía trên nắm tay phát ra lực lượng nóng cháy, hung hăng đánh trúng đối thủ.
Đây là công pháp thượng giai nhân cấp "Xích Dương Quyết", cực kì lợi hại.
Đối thủ của hắn là một vị võ giả khác họ của Hách Liên gia, tu tập chính là 《 Nguyên Thổ Quyết 》, một tường đất dày nặng, lực phòng ngự rất mạnh. Võ giả này phản ứng cực nhanh, tại khi phát hiện công kích của Công Nghi Thiên Dương, gã đã muốn áp được hai tay, hình thành một tường đất trước mặt, nhất thời chặn được một quyền này.
Hai người đều là Đoán Cốt nhị trọng, bất quá "Ngưng thổ quyết" tựa hồ không bằng "Xích Dương Quyết", thực lực của võ giả kia cũng kém hơn Công Nghi Thiên Dương, sau khi bức tường đất kia bị đánh trúng, mặt trên liền xuất hiện một quyền ấn bị cháy đen, lấy quyền ấn làm trung tâm, tường đất cũng từ từ nứt ra.
Võ giả lui lại hai bước, trong lòng thầm khen hai chữ: Lợi hại!
Nhưng gã cũng không e ngại, hai chân dừng lại, song chưởng xuất hiện hình thành một đầu thổ báo, hung ác phóng tới.
Gã biết mình so với Công Nghi Thiên Dương lớn hơn mười tuổi, bản thân trải qua rất nhiều tôi luyện, trong lòng bình tĩnh cực điểm, ra tay không chút nào lưu tình, muốn quấy rầy bước đi của đối thủ.
Công Nghi Thiên Dương thấy gã phóng tới, xác thực có chút ngoài ý muốn.
Nhưng cậu cũng không phải dễ đối phó, lập tức nhảy người, liên tiếp đánh ra mười hai quyền, một quyền so với một quyền còn mạnh hơn, mỗi quyền cùng chưởng lực kia va chạm, tạo ra từng trận nổ tung.
Chỉ nghe được âm thanh "phanh phanh phanh" liên tiếp vang lớn, Công Nghi Thiên Dương ngang nhiên phá nát chưởng lực của Võ giả kia, nếu muốn tiếp tục ngưng tụ là không dễ dàng, nhưng ngược lại Công Nghi Thiên Dương khí thế càng ngày càng tăng, sau lại đánh ra ba quyền thật mạnh đánh vỡ lực lượng hộ thân của Võ giả kia, lực lượng của Võ giả kia không đủ cuối cùng bị đánh rớt ra ngoài đấu võ trường.
Công Nghi Thiên Dương thắng.
Cậu nhẹ nhàng thở ra, sau đó tươi cười.
Cố Tá lúc nhìn Công Nghi Thiên Dương đánh tới đánh đánh lui trong lòng cũng rất căng thẳng, hiện tại nhìn thấy cậu thắng cũng đồng dạng thở phào nhẹ nhõm — mặc kệ lúc sau thi đấu như thế nào, hiện tại mở đầu tốt đẹp, mạnh nhỏ của đệ đệ kim chủ cũng tạm thời không sao.
Sau khi Công Nghi Thiên Dương thắng, liền trở lại trên thạch đài.
Đám người gia chủ đối với cậu lộ ra vẻ khen ngợi, cậu nắm quyền đi đến bên người Cômg Nghi Thiên Hành, thấp giọng hỏi: "Đại ca, ta vừa rồi biểu hiện như thế nào? "
Công Nghi Thiên Hành mỉm cười gật đầu: " So với lần trước có tiến bộ." Nhìn thấy nhị đệ mình lập tức cao hứng, y lại lắc đầu: "Bất quá Xích Dương Quyết uy lực mãnh liệt, chân khí tiêu hao cũng lớn, ngươi lại ra quyền quá nhiều cuối cùng lại không còn lực dư. Nếu gặp đối thủ kinh nghiệm phong phú liền sẽ thua. Đây là bởi vì ngươi chỉ xem trọng uy