Edit: Tracy
Công Nghi Thiên Hành thấy thế đứng dậy, không hề che giấu mà phóng thích hơi thở chính mình.
Trong phút chốc, khí huyết như khói báo động xông thẳng lên, hùng hồn vô cùng, hơi thở kia cho người ta cảm giác áp bách, so với hậu thiên cửu trọng đại viên mãn tựa hồ còn muốn mạnh hơn!
Lập tức vài trưởng lão đều trừng lớn mắt.
Bọn họ đều là cường giả Tiên Thiên cảnh, tự nhiên có thể cảm giác được cảnh giới này của hậu bối là không có gì để nghi ngờ.
Giờ khắc này, bọn họ tâm tư quay cuồng, cảm xúc kích động, nhưng phản ứng đầu tiên đều là —— Công Nghi gia có người này, chắc chắn có thể bảo vệ địa vị trên trăm năm! Chỉ cần…… Công Nghi Thiên Hành thuận lợi tiến vào Tiên Thiên.
Lúc này, người đối Công Nghi Thiên Hành sùng kính ánh mắt càng thêm nóng rực, mà người vốn dĩ hâm mộ ghen tị, lửa đố kỵ càng thêm hừng hực thiêu đốt, nhưng sau khi chân chính cảm thụ một phen hơi thở khủng bố kia, lại “Phốc” một tiếng dập tắt, hóa thành một tiếng thở dài.
Vô luận như thế nào, Công Nghi Thiên Hành là người của dòng chính bọn họ, thời gian qua dòng bên cũng xuất thủ không ít, tạo áp lực rất lớn lên tiểu bối dòng chính, mà bọn họ lại biết, trưởng công tử sau khi xuất thế ngang trời, mang đến vinh dự cũng đều là cho dòng chính bọn họ!
Công Nghi Thiên Hành thu khí thế.
Người trong tộc yên tĩnh một lát sau, đều đã đưa ra quyết định.
Thiên Võ Đại Lục dùng võ vi tôn, thời điểm Công Nghi Thiên Hành không có vũ lực, ngộ tính y đã rất cao, công hiến rất nhiều cho người trong tộc, nhưng luôn sẽ có người không phục khiêu chiến địa vị người trong mạch gia chủ, muốn cướp lấy vị trí gia chủ. Nhưng khi y có thể luyện võ, hơn nữa biểu hiện ra tư chất kinh trời, tất cả thanh âm liền đều trừ bỏ một cách vô hình.
Cùng tồn tại với nhà Công Nghi chính là sự tranh đấu giữa các chi chính, tất nhiên trong đó cũng có tranh đấu giữa các chi thứ, nhưng chi chính có thể vững chắc qua từng năm đều là nhờ thái độ thống nhất giữa chi chính và chi thứ.
Đó chính là mặt tốt của những gia quy được lập ra qua các thế hệ Công Nghi gia. Cũng chính vì vậy, cho dù nhiều thế hệ chi thứ cũng xuất hiện rất nhiều cường giả, nhưng cũng không có bất cứ cường giả nào nhập vào chi chính, cuối cùng là vẫn không thể dao động địa vị của chi chính, để chi thứ tiến nhập chiếm giữ tổ trạch.
Có một vị trưởng lão mặt lộ vẻ tiếc nuối: “Đáng tiếc, nếu trưởng công tử thuở nhỏ đã có thể tập võ, lấy tư chất của hắn, các công tử của tứ đại thế gia kia chẳng phải khác gì có tiếng không có miếng* sao sao?”
Những người khác trong gia tộc vừa nghe xong, cũng đều hiện ra vẻ mặt tương tự, đều nói: “Quả đúng vậy, đúng là đáng tiếc…..”
Tư chất Công Nghi Thiên Hành biểu lộ ra thực sự là kinh người, khiến bọn họ không tránh khỏi cảm thán.
Thậm chí bọn họ còn tiếp tục suy diễn, chưa đầy một năm hắn đã có thể đạt tới trình độ này, nếu có thể bắt đầu luyện võ ngay từ nhỏ thì cảnh giới hiện tại của y đã tới đâu? Chỉ sợ sớm đã đạt được cảnh giới Tiên thiên, thậm chí còn vượt qua những lão già bọn họ nữa! Chi chính xuất hiện một thiên tài tuyệt thế như vậy, Công Nghi gia nói không chừng còn có thể uy hiếp cả hoàng thất!
Cố Tá vẫn dùng thân phận thuộc hạ cùng Long Nhất đứng tại một góc nhỏ nhìn tất cả, không nhịn được lắc đầu.
Những người này, cũng quá tham lam rồi.
Kim….đại ca có dã tâm, có bản lĩnh, tư chất, ngộ tính, gần như là hoàn mỹ không chút sứt mẻ, cho dù muộn chút năm thì có gì ghê gớm? Lấy năng lực của đại ca, bây giờ có thể nhanh chóng đuổi đến, về sau nhất định cũng có thể đem những người khác vứt lại phía sau.
Chẳng lẽ hiện tại chỉ kinh hỉ thôi không được sao? Lòng cho dù có tham tới đâu nhưng cũng không nên biểu hiện rõ như thế vào lúc này chứ.
Đã lưu lại Thiên Võ đại lục hơn một năm, Cố Tá thường xuyên được Công Nghi Thiên hành chỉ điểm, cũng đã hiểu rất nhiều thứ. Hắn bĩu môi, thầm nghĩ, nếu đại ca đã không ngừng chậm rãi tăng lên thực lực từ nhỏ, vượt xa những người khác, thì không phải cả ngày lẫn đêm đều phải sinh hoạt trong nỗi lo ám sát sao….. Mà nếu thật sự là vậy, hắn cũng không tin những gia tộc còn lại trong tứ đại gia tộc sẽ không để một người như đại ca tồn tại.
Ngược lại hiện tại, việc đại ca quật khởi là không thể chống lại, mà chờ khi vào hoàng thành, đạt được vị trí trong Thương Long trì, nếu còn muốn làm chút sự tình mờ ám với đại ca, cũng đã không dễ!
Công Nghi Thiên Hành khoát tay, cao giọng nói: “Chư vị vả lại yên tâm, ta tất nhiên sẽ đạt được vị trí trong tiến vào Thương Long trì, mượn cơ hội đạt được cảnh giới tiên thiên, giúp Công Nghi gia chiếm được vinh dự. Tất cả những chuyện lúc trước, coi như là thử nghiệm, chư vị cũng không cần quá để ý.”
Thái độ tiếc hận nơi tộc nhân chính là nhân chi thường tình, nhưng y biết, nếu không vì nhờ tiểu luyện dược sư của y luyện chế ra vô số cực phẩm Ích khí đan, giúp y không cần lãng phí phần lớn thời gian hấp thu thiên địa khí, lại giúp y chuẩn bị dược thiện, mỗi ngày còn ngâm dược thủy, cho dù tư chất của y có cao gấp đôi đi nữa, cũng chưa chắc có thể đạt được thành tựu như bây giờ.
Điểm trân quý của luyện dược sư, tất cả võ giả đều biết, mà y lại có thể chiếm được người trân quý nhất trong tất cả, đúng là một trải nghiệm đáng khắc sâu.
Chỉ là…..vì sự an toàn của bản thân, cũng vì gia tộc tính toán, năng lực của Cố Tá, y tuyệt sẽ không để ai ngoài mình biết được!
Đông đảo trưởng lão cũng không biết được suy nghĩ của y, nhưng sau khi nghe y nói xong, tiếng tiếc hận của bọn họ cũng đều ngừng lại, đồng thời hóa thành niềm vui mừng, cười nói: “Không tồi, chuyện lúc trước không cần tính toán nữa, chỉ cần nhìn sau này. Trưởng công tử hiện giờ đã rất có thành tựu, mong rằng sẽ chiếu sáng thế hệ trẻ tuổi của chúng ta, giúp nhà Công Nghi chúng ta hiển dương uy danh!”
Công Nghi Thiên Hành mỉm cười nhận lời.
Y mạnh, Công Nghi gia cũng tràn đầy vinh quang, hai bên không chút xung đột, tự nhiên cũng không có đạo lý cự tuyệt.
Sau khi tâm tình kích động đều đã lắng xuống, phần đông tộc nhân Công Nghi gia cũng bắt đầu thương nghị chọn người đi theo Công Nghi Thiên Hành đến hoàng thành.
Lúc trước bọn họ vốn nghĩ không muốn quá mất thể diện, nên cũng không định chuẩn bị