Edit: Tracy F
Nghe Thương Ngự nói xong, phản ứng đầu tiên của Cố Tá là... Vận cứt chó!
Sau đó hắn liền xấu hổ.
Không có cách khác a, vận cứt chó của Hoàng Phủ Trường Hạo quá mạnh để lại ấn tượng khá sâu sắc, mặt dù từ hệ thống biết được kì thật vận may của hắn ta là mượn từ đại ca, nhưng hắn vẫn sinh ra chút phản ứng có điều kiện.
Công Nghi Thiên Hành dừng một chút: "Trường Hạo huynh đã đột phá Tiên Thiên, cũng vượt qua khảo nghiệm thành công rồi sao? Này quả nhiên là tiến cảnh phi thường, khiến người khâm phục!"
Thương Ngự lắc lắc đầu: "Thiên Hành huynh nói không sai, Trường Hạo huynh tiến vào nội môn trình tự không có vấn đề gì, chẳng qua ta nghe nói, trước một tuần Trường Hạo huynh tiến vào nội môn đã từng có người vào tới gặp hắn, suốt hơn mười ngày không ra khỏi cửa, rồi sau mười ngày đó lại đột phá Tiên Thiên. Kế tiếp hắn củng cố thực lực, mấy ngày trước cũng thuận lợi thông qua tất cả khảo nghiệm, trở thành đệ tử nội môn."
Lời vừa nói ra, trong lòng Công Nghi Thiên Hành cùng Cố Tá đều nhớ tới một thứ:
Tiên Thiên Đan!
Đệ tử thế gia cùng đệ tử hoàng tộc đã từng ở Thương Long Trì đau khổ tu luyện, sau khi trở ra mới tiến vào nửa bước Tiên Thiên, cho dù trải qua rèn luyện ở trăm quốc đại chiến, muốn đột phá Tiên Thiên nhanh như vậy cũng là không có khả năng.
Nhưng là... Nếu có đan dược tương trợ, thì lại khác.
Bất quá cho dù là Kình Vân Tông cũng là khó có được Tiên Thiên Đan, nếu không cũng không cần hạn chế tuổi tác đệ tử ngoại môn tiến vào Tiên Thiên, chỉ cần cho mỗi người một viên Tiên Thiên đan, vấn đề không phải là được giải quyết rồi sao?
Hơn nữa bọn họ cũng biết được Tiên Thiên Đan trân quý, lại có thể đưa ra, có thể nhìn ra được Hoàng Phủ Trường Hạo trong lòng tông môn cũng rất có giá trị.
Giờ phút này trong lòng Cố Tá cũng nhấc lên sóng to gió lớn.
Hoàng Phủ Trường Hạo có thể được ban cho Tiên Thiên Đan, điều này nói lên Kình Vân tông không chỉ có đan phương Tiên Thiên Đan, mà còn có thể tìm được đầy đủ dược liệu ở Kình Vân đại lục luyện chế Tiên Thiên Đan.
Trước đó hắn dốc lòng tìm kiếm sưu tầm dược liệu, đến cuối cùng ở phương pháp luyện chế thứ nhất còn thiếu một loại dược liệu, hiện tại xem ra còn có chút hi vọng.
Cố Tá rất nhanh bình tĩnh lại.
Bởi vì...
Kình Vân Tông luyện chế Tiên Thiên Đan cũng chưa chắc dùng phương pháp thứ nhất, nói không chừng lại là cái thứ hai thì sao?* Tông môn to lớn như vậy, số lượng người đạt đến Tiên Thiên tất nhiên không ít, tùy tiện tìm một ít người để họ dâng lên máu tươi tới cho Luyện dược sư luyện chế, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
*chỗ này trong mấy chục chương trước có nhắc đến hai cách luyện chế Tiên Thiên Đan, cách 1 là gom đủ "hằng hà xa số" dược liệu abcdf gì đó, cách 2 là dùng máu của Võ giả Tiên Thiên.... Tui nói thế cho ai thắc mắc cái đoạn cách thứ nhất thứ hai gì đó.... ????????????
Công Nghi Thiên Hành bất động thanh sắc, trong lòng bắt đầu tính toán.
Tiểu Luyện dược sư của y đã là Tiên Thiên cảnh, thời điểm luyện chế Tiên Thiên Đan tất nhiên sẽ càng thêm nắm chắc. Xem ra chuyện luyện chế Tiên Thiên Đan phải hảo hảo bàn tính kĩ lại.
Một khi luyện chế thành công, trước liền sẽ để cho Long Nhất Long Nhị tiến vào Tiên Thiên Cảnh - lấy tiềm lực của bọn họ, nếu không một phen kích phát thì chỉ dựa vào chính họ sợ là phải tốn không ít thời gian nữa mới có thể tự ngộ đột phá.
Mà y hiện tại thiếu, chính là thời gian.
Tông môn to lớn chỉ mới lộ ra một góc băng sơn thôi đã cao chót vót như vậy, hiện tại y chỉ mới bố trí được một ít nhân mạch đã đắc ý không tự mình đột phá, chỉ sợ những thứ y có hiện tại tương lai cũng sẽ thành thứ ngáng chân y.
Y muốn để cho Long Nhất Long Nhị ít nhất cũng có tư cách trở thành đệ tử ngoại môn.
Công Nghi Thiên Hành đối với Thương Ngự cảm khái nói: "Trường Hạo huynh có được kì ngộ như vậy, ta đương nhiên phải cao hứng cho hắn. Tông môn coi trọng hắn, chứng tỏ hắn có chỗ đáng giá được coi trọng. Chúng ta vẫn nên đồng tâm hiệp lực, trước đem nhiệm vụ này hoàn thành, thêm nhiều tích lũy."
Thương Ngự cũng là người sảng khoái, đem một tia hâm hộ trước đó phất đi, cười nói: "Thiên Hành huynh nói phải. Nếu đã như vậy, chúng ta liền hẹn vào sáng sớm ngày mai, gặp nhau dưới chân núi Tây Sơn, cùng nhau vào núi."
Công Nghi Thiên Hành liền nói: "Như vậy rất tốt."
Thương Ngự nói một tiếng "Nhất định rồi" liền cáo từ mà đi, đám người Đoan Mộc Khinh Dung đến đây cũng chỉ nghe Công Nghi Thiên Hành cùng Thương Ngự thương nghị, cơ hồ là không nói được câu nào, giờ phút này cũng không có ý kiến nên cáo từ, sau đó đem theo một chuỗi người dài phần phật đi ra sân.
Long Nhất lập tức đi theo, tiễn mọi người ra cửa.
Công Nghi Thiên Hành ngược lại nhìn tiểu Luyện dược sư nhà mình: "A Tá, về Tiên Thiên Đan, đệ... "
Cố Tá có chút uể oải: "Phương pháp thứ nhất vẫn còn thiếu một loại dược liệu, cách thứ hai dược liệu đã gom đủ, nhưng là... "
Hắn thật sự không muốn dùng máu của Công Nghi Thiên Hành chút nào đâu.
Mặc dù hắn hiện tại là Tiên Thiên cảnh, nhưng máu của Luyện dược sư lại không thể dùng.
Võ giả muốn đột phá, dùng máu luyện đan, thì cũng chỉ có máu của Võ giả Tiên Thiên mới có tác dụng.
Công Nghi Thiên Hành vừa thấy biểu tình này của hắn, đã biết trong lòng hắn nghĩ gì. Y khẽ cười cười, bảo Long Nhất lấy đến một cái chén ngọc.
Long Nhất rất nhanh đem tới, đưa lên cho Công Nghi Thiên Hành.
Công Nghi Thiên Hành cũng không nhiều lời, hai đầu ngón tay khẽ động, ở trên cổ tay kia nhẹ nhàng cắt qua một đường.
Trong phút chốc một đạo khí kình phun trào ra, giống như lưỡi đao sắc bén đem da thịt cắt rách ra. Cùng lúc đó, máu tươi ào ạt chảy xuống, tí tách tí tách rơi vào chén ngọc.
Chốc lát đã đầy một chén.
Cố Tá nhìn một chén đầy máu, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Thật sự là phải dùng máu đại ca để luyện đan hay sao hả?
Trong lòng hắn đầu tiên có một loại ý nghĩ: Nếu luyện không thành, thì tốt rồi.
Nếu không, hắn thật sự lo đại ca nhà mình đối với bản thân ra tay hung ác như vậy, có thể hay không vì muốn luyện ra thêm ít Tiên Thiên Đan mà mỗi ngày đều lấy máu, sau đó dùng Tham Tuyết Đan bổ máu lại a.
Công Nghi Thiên Hành cười: "Tốt rồi A Tá, mau đi luyện thử một lần đi."
Cố Tá chà chà mặt, cẩn thận