Edit: Cám (Tracy_vitieubao)
Mọi người bắt tay vào làm việc.
Phòng lớn vẫn là dành cho Công Nghi Thiên Hành và Cố Tá, mấy gian phòng gần đó cũng chỉ cho phép Long Nhất Long Nhị vào ở. Toàn bộ các gian phòng còn lại khác đều phá bỏ, xây lại làm luyện dược phòng cho Cố Tá.
Công Nghi Thiên Hành còn vung ra không ít vàng bạc muốn dựng một ít nhà cửa phía sau sơn động, dùng làm nơi ở cho mấy vị Luyện dược sư kia.
Còn năm nô lệ mới tới thì có bốn người đã chịu khống chế, người còn lại mặc dù không bị khống chế nhưng bề ngoài có vẻ thành thật, bọn họ sẽ không được vào ở trong sơn cốc. Ngày thường nếu có việc cần thì mới gọi bọn họ tiến vào.
Cố Tá không có yêu cầu gì về nơi làm việc, hắn chỉ lo quan sát việc đả thông phòng ốc làm luyện dược phòng, sau đó đem tất cả đồ vật thu thập trong trữ vật cách đều thả ra, dọn dẹp trật tự gọn gàng. Hắn còn phải chuẩn bị một ít thứ cho phòng luyện độc, ở những chỗ như cửa sổ cần phải bố trí mấy thứ giải dược linh tinh này nọ để tránh cho độc khí làm bị thương người khác, hoặc lỡ không may có người bất cẩn đi vào không khéo lại đi đời nhà ma.
Trong Thiên Long Vệ Long Nhất là người được Công Nghi Thiên Hành tín nhiệm nhất nên được phái ra ngoài thăm dò tình hình nội môn và một số địa điểm thường đi lại nhiều nhất, đồng thời Long Nhất chịu trách nhiệm tìm kiếm một số đồ vật còn thiếu trong sơn cốc đem về.
Nhóm Võ giả nô lệ biết chính mình vẫn chưa hoàn toàn được tín nhiệm, sau khi nhìn thấy được năng lực của Công Nghi Thiên Hành liền sôi nổi muốn thể hiện, bắt đầu từ việc chọn mua tài liệu chính thức kiến tạo phòng ốc cho Luyện dược sư. Tích cực đến nỗi nhóm Luyện dược sư chỉ phụ trách luyện dược, những thứ khác cũng mặc kệ bọn họ.
Không lâu sau toàn bộ sơn chắc hoàn toàn đổi mới.
Cố Tá sau khi bố trí xong nơi trọng yếu nhất, sau đó bắt đầu đi khảo sát mấy khối đồng ruộng được hắn ký thác kỳ vọng rất cao.
Hắn muốn trồng Xích Huyết Mễ, mấy nô lệ kia ngày thường cũng không có việc gì cũng có thể tận dụng đôi chút... Vừa lúc hắn muốn nhìn xe đất nơi này sẽ phù hợp với dược liệu nào, cũng phải chọn mua một số hạt giống linh tinh...
Nhưng khi Cố Tá đặt chân lên mảnh đồng ruộng kia, vê lên một dúm đất trong tay bắt đầu xem xét, sắc mặt hắn liền hóa đen.
"Đại ca! Huynh tới nhìn xem một chút.... "
Công Nghi Thiên Hành hiếm khi thấy Cố Tá nôn nóng như vậy, trong lòng khẽ động, bước nhanh đến bên cạnh tiểu Luyện dược sư nhà mình: "A Tá, làm sao vậy?"
Cố Tá đem tay nâng lên, buồn bực nói: "Đại ca huynh xem, đất này khô cằn, bên trong không có sinh cơ, nếu dùng trồng Xích Huyết Mễ là không thể nào... Lại càng nghiêm trọng hơn là bùn đất đã bị ô nghiễm, nếu không giải quyết được thì chỉ đành để đó mà ngó thôi, chẳng được tích sự gì cả!"
Công Nghi Thiên Hành đối với đất đai không hiểu nhiều lắm, lại biết Cố Tá sẽ không nói bừa, y nhăn mày nói: "Thì ra là chờ ở đây."
Cố Tá sửng sốt: "Ý đại ca là... "
Công Nghi Thiên Hành trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo: "Khi ở nội môn tiếp nhận thẻ bài không ai gây khó dễ, vốn tưởng rằng là do có mặt Tuân sư tỷ và Liễu sư huynh, hiện tại xem ra không phải là không có trở ngại, mà là cố tình âm thầm sắp đặt bên trong. Đồng ruộng bên trong của đệ tử nội môn thường sẽ có một ít tác dụng như nuôi trồng một ít dược liệu đem trao đổi với bên ngoài, hiện giờ dược điền không còn, sơn cốc cũng coi như bị phế bỏ một nửa, không hề có nửa điểm có lợi với chúng ta. Ta cho dù muốn đổi chỗ khác cũng không thể nữa, cho dù đổi được thì người sau đến ở nơi đây nhất định sẽ ghi thù ta. Người Đoạn Thủy Đường tâm tư thật sự ngoan độc đê tiện."
Cố Tá trừng mắt, ngay sau đó liền hiểu được: "Cho nên, chúng ta bị tính kế rồi ư? Đoạn Thủy Đường kia đúng là âm hồn bất tán, thật đáng giận!"
Công Nghi Thiên Hành trong lòng cân nhắc, hiện tại cần phải thả dây dài câu cá lớn, trong thời gian ngắn cũng không thể nào phản công được, y nghĩ nghĩ, hỏi: "A Tá, đệ có phương thuốc nào có thể giải quyết vấn đề này không?"
Cố Tá nhớ lại một lúc, gật gật đầu: "Có "Linh Ngọc Bách Sinh Thang" có thể trừ bỏ tạp chất dược điền, tăng sinh cơ bùn đất, cùng phối hợp với Thường Sinh Thang là có thể làm cho Xích Huyết mễ và dược liệu thuận lợi sinh trưởng. Nhưng mà nếu muốn khôi phục hoàn toàn dược điền, đầu tiên vẫn là trồng Xích Huyết mễ trước, đem tất cả tạp chất trong bùn đất đều hấp thu ra hết.... "
Thời điểm nói đến chuyên môn của mình, hắn rất bình tĩnh.
Ban đầu tâm trạng hắn không tốt lắm — bất cứ ai đi nữa khi đã chuẩn bị tốt kế hoạch sẵn sàng thì phát hiện ra đạo cụ không linh mẫn thì có cao hứng nổi hay không? Sau lại biết là do người ta cố ý hãm hại, hắn lại càng thêm khó chịu. Ngẫm lại chỉ là có chút phiền toái, giai đoạn chuẩn bị cần đầy đủ hơn chút là ổn thỏa rồi.
Nhưng vô duyên vô cớ không nghĩ đến lại bị ngươi chơi xỏ.
Cố Tá dừng chút, lén lút nói: "Đại ca, bằng không để ta chế vài loại nước thuốc cắt đứt sinh cơ trong bùn đất, thả vào trong dược điền của mấy người đó thế nào? Để cho bọn họ cũng nếm thử chút tư vị của chúng ta!"
Hơn nữa còn muốn để bọn họ không thể nào tái sử dụng được nữa! Hừ hừ!
Thời gian chính là vàng bạc đó có biết không? Muốn xử lí một việc, còn cần phải tốn nhiều vàng bạc như vậy sao? Dù cho có nhiều tiền cũng không thể dùng như vậy được, huống chi đại ca nhà hắn về sau đề phải dựa vào độc dược để tu luyện, cấp bậc càng cao, tốn tiền càng nhiều! Mà vì an toàn, đan dược hắn làm ra chỉ bán với số lượng nhỏ... Đừng nhìn hiện tại trông như kiếm được được, thật chắc chính là thu không đủ chi, lại còn có thêm mười cái danh ngạch đệ tử kí danh, nếu sau này đại ca căn cơ vững chắc thuộc hạ ở dưới sẽ lại càng nhiều, phải cần thêm một khoảng tiền kha khá!
Khai nguyên tiết lưu* là vương đạo! Trước mắt tiết lưu khẳng định không quá đáng tin cậy, dược liệu tu luyện nào mà không cần phải tốn một đống tiền hả? Tiết lưu đồng nghĩa với không có thực lực bị người khác tiến bộ vượt xa, sẽ bị khi dễ. Còn khai nguyên gì đó, một chút cũng không dễ dàng a!
*khai nguyên: tạo dựng/mở đầu một giai đoạn mới.
*tiết lưu: tiết kiệm (tui tra chỉ được vậy, không đúng mn góp ý tui sửa nha!)
Cố Tá hít sâu một hơi.
Đương nhiên mấy chuyện này đó trước mắt không cần hắn suy xét, chỉ là hắn cũng có chút gấp gáp thôi... Ừm, hy vọng một số đan dược cấp thấp do nhóm Luyện dược sư mời chào về sẽ có chút hữu dụng. Nếu không chỉ dùng mấy người này để che dấu thân phận của hắn, thật sự quá lãng phí rồi.
....Đầu óc lửng lơ tận chín tầng mây.
Cố Tá xoa xoa mặt, nở nụ cười cực kì sáng lạng nhìn Công Nghi Thiên Hành, ánh mắt mang theo chút mong chờ.
Công Nghi Thiên Hành thấy hắn như vậy liền có chút mong chờ: "Nhịn đến mức nghẹn khổ luôn rồi?"
Cố Tá gật gật đầu.
Cho dù biết có một số việc không thể tránh né, nhưng trong lòng rất không cam nguyện. Đặc biệt hắn chỉ là thiếu niên mới mười sáu mười bảy tuổi đầu, dù ngoan ngoãn thế nào đi nữa đôi khi cũng sẽ xúc động nhất thời.
Chỉ là gánh nặng đè nén trên vai nên hắn mới cực lực nhẫn nại mà thôi.
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi gật đầu: "A Tá cứ luyện chế một ít Linh Ngọc Bách Sinh Thang xử lí dược điền trong sơn cốc trước, sau này lúc rãnh rỏi thì hãy luyện chế những thứ "độc dược" đó, ta sẽ tìm cơ hội để A Tá đạt thành mong muốn, trút cơn giận này."
Cố Tá lập tức cao hứng: "Đa tạ đại ca."
Công Nghi Thiên Hành ôn hòa cười: "Chỉ là hiện tại chúng ta mới đến, vừa vào sơn cốc dược điền người ta đã bị phá hoại khó tránh khỏi sẽ để lại dấu vết, đợi một đoạn thời gian gió êm sóng lặng, lại tiến hành biện pháp kia... Tạo ra chút phong ba nhưng cũng không gây ảnh hưởng lớn gì."
Cố Tá vội vàng nói: "Cái này là đương nhiên, ta cũng không có ý định rước lấy thêm nhiều phiền toái đâu."
Cứ thế một lời liền định.
Ngay sau đó Cố Tá hưng trí bừng bừng chui vào phòng luyện dược.
Nội môn - trên Đoạn Thủy phong - trắc điện Đoạn Thủy điện.
Một thanh niên tướng mạo hung ác nham hiểm vốn nằm trên lưng ghế bật ra ngoài, trên mặt dấu không được tức giận: "Phế vật vô dụng, ngươi nói cái gì? Chấp Pháp Đường làm sao lại quản chuyện này? Người chúng ta đâu? Chu sư huynh không cùng đồng đội hắn giao thiệp hay sao, lại để cho bọn họ bừa bãi như vậy hả?"
Người ở đối diện lắc mình né tránh, trả lời: "Chu sư huynh vẫn luôn kiềm chế Mạnh Chi Thu, hơn nữa người động thủ là Triệu Ngọc Hằng sư huynh đó."
Thanh niên hung ác nham hiểm vốn dĩ muốn trở lại ghế nằm, nghe vậy động tác tạm dừng lại, "Triệu Ngọc Hằng, ai a? Rất lợi hại sao? Có quyền có thế hơn Chu sư huynh luôn sao?"
Người vẫn luôn cùng hắn đối thoại là một thiếu niên tướng mạo tuấn tiếu, lúc này ngữ khí nhàn nhạt: "Ngươi nghĩ người Chấp Pháp Đường dễ chọc lắm à? Người trông coi ở đó há có thể thu mua sao? Chu sư huynh ở Chấp Pháp Đường tuy rằng nhân duyên không tồi, nhưng cũng chỉ là một đệ tử chấp pháp bình thường mà thôi, không có nhiều viện thủ cũng không thể quá khoa trương, Mạnh Chi Thu cũng giống như vậy, nàng chỉ là một nữ tử xinh đẹp, người theo đuổi nàng cũng không ít, có thể kiềm chế Mạnh Chi Thu để Minh Nguyệt Các không nhúng tay vào chuyện này đã là tốt lắm rồi."
"Còn Triệu Ngọc Hàng.... " Tuấn tiếu thiếu niên trong mắt hiện lên tia kiêng kị: "Sau lưng hắn có người Thiên bảng, tuyệt không dễ chọc. Chúng ta bây giờ cần thu tay lại, nếu không để cho đệ tử chân truyền chú ý tới, thì đây không phải là chuyện ngươi có thể gánh vác được."
Thanh niên hung ác nham hiểm bất mãn: "Chắc lẽ cứ như vậy dừng tay?"
Tuấn tiếu thiếu niên trầm mặt: "Vưu Huýnh, ngươi nên hiểu rõ những việc này đều là ngươi gây ra, Lý sư huynh mặc kệ ngươi theo ý ngươi nhưng ngươi cũng không nên vì thế mà càn quấy, ảnh hưởng đến danh dự và lợi ích của Đoạn Thủy Đường ta!" Ánh mắt hắn lãnh trầm: "Ta mặc kệ ngươi thế nào, ngươi tốt nhất mau chóng phủi sạch quan hệ, nếu không để Triệu Ngọc Hằng tìm ra ngươi là chủ mưu, Đoạn Thủy Đường cũng sẽ không can thiệp vào."
Nói xong, tuấn tiếu thiếu niên phất tay áo bỏ đi.
Vưu Huýnh oán giận: "Cái gì bảo ta gây nhiễu loạn? Đoạn Thủy Đường không phải cũng muốn nhân cơ hội này thâu tóm Minh Nguyệt Các đó hay sao? Hiện tại mọi chuyện đều thành ra ta sai! Ta phi!"
Chỉ là hắn vẫn sợ hãi.
Từ sau lần đánh lén Khang Văn Hồng không thành, Vưu Huýnh dưới sự trợ giúp của huynh trưởng nhà mình nhanh chóng tiến nhập Tiên Thiên, đạt được thân phận đệ tử nội môn, hơn nữa còn chính thức gia nhập Đoạn Thủy Đường làm thành viên nội vây. Sau hắn lại phát hiện Đoạn Thủy Đường không những không trách phạt hắn thất thủ, ngược lại còn gây áp lực với Minh Nguyệt Các, thấp thỏm lo âu trong lòng liền biến mất, dứt khoát mượn thời cơ Minh Nguyệt Các