Trong khoảnh khắc đó Cố Tá thấy tâm đau đến nhe răng trợn mắt.
Ý cười trên mặt Công Nghi Thiên Hành càng sâu: “Nếu A Tá đã thay ta đau lòng như thế sau này chỉ cần cố gắng giúp ta kiếm nhiều hơn chút là được.”
Cố Tá sâu sắc đồng ý: “Đại ca, ta nhất định sẽ cố gắng!”
Luyện đan nhiều hơn! Chế dược nhiều hơn!
Thật sự khi cần dùng tiền vẫn quá ít a…
Sau khi hai người đã thỏa thuận xong chuyện kiếm tiền chuyện đầu tiên cần làm là đi một chuyến đến Đan Nguyên tiểu hội.
Mang theo Long Nhất Long Nhị đoàn người nhanh chóng ra khỏi cửa.
Đan Nguyên tiểu hội tổ chức tại Kình Vân thành, vừa nghe tên đã biết đó là thành trì cách Kình Vân tông gần nhất, về cơ bản rất nhiều sản nghiệp trong thành đều có quan hệ mật thiết với Kình Vân tông, nếu không cũng sẽ không thể phát triển thuận lợi.
Vì vậy địa vị đệ tử Kình Vân tông bất kể ngoại ngoại môn hay ký danh tại trong thành so với võ giả bình thường là hoàn toàn bất đồng.
Khi bốn người Công Nghi Thiên Hành mặc chế phục tông môn đi ở ngã tư đường đã bị một số người chú ý. Nhà buôn ở một ít cửa hàng đều khách khí tiếp đãi bọn họ.
Cố Tá thầm nghĩ: Chẳng khác gì cáo mượn oai hùm…
Dưới sự dẫn dắt của Công Nghi Thiên Hành đoàn người rất nhanh đã tới trước một thương hội.
Đan Nguyên tiểu hội lần này do Phong Vân thương hội tổ chức, chính là một thương hội bậc trung phụ thuộc Kình Vân thương hội, mà cái tên Kình Vân thương hội vừa nhìn đã biết thương hội thuộc sở hữu của Kình Vân tông.
Diện tích Phong Vân thương hội không nhỏ, bên ngoài được không ít hàng rào đá che chắn, vừa vào liền thấy một khoảnh sân rộng lớn. Bốn phía xung quanh đều là chi chít chỗ ngồi, ít nhất cũng có gần ngàn chỗ.
Giữa sân lại được phân thành vô số ô vuông như một bàn cờ, trong mỗi một ô đều có một đan lô cỡ lớn.
Cố Tá vừa nhìn liền phát hiện chất lượng những đan lô này cũng không kém cái ở nhà đại ca chuẩn bị cho hắn là bao, mà đây cũng chỉ là đan lô do thương hội cung cấp mà thôi. Nếu là đan lô chuyên thuộc được làm theo yêu cầu của luyện dược sư trên đại lục Kình Vân này không biết sẽ là tiêu chuẩn gì đây?
Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ bằng nhiêu đây đã có thể nhìn ra thủ pháp luyện đan trên đại lục Kình Vân chắc chắn sẽ không kém.
Công Nghi Thiên Hành cầm tín phù trong tay, theo con số trên đó mang theo đám người Cố Tá ngồi xuống vị trí gần hàng đầu. Vị trí này có thể thấy rõ các luyện dược sư trên sân, có thể nói tầm nhìn tương đối tốt.
Cố Tá có chút khẩn trương.
Hắn là tới để mở rộng nhãn giới, chỉ tại Đan Nguyên tiểu hội lần này hắn mới có thể chân chính hiểu nội tình của bản thân đến bao nhiêu, những thứ hệ thống cho lại ở một cấp bậc nào.
Nhưng trước đó Cố Tá vẫn không quên cảm thán một câu: “Một chỗ ngồi hai vạn, ngàn chỗ là hai ngàn vạn… Phong Vân thương hội tổ chức một lần Đan Nguyên tiểu hội lời được chắc chắn không ít.”
Công Nghi Thiên Hành nhíu mày: “Chỗ hàng đầu là hai vạn, phía sau chỉ cần năm nghìn đến một vạn thôi. Lợi nhuận thương hội đạt được cũng chỉ chừng ngàn vạn.”
Cố Tá xị mặt.
Cho nên chỗ ngồi đại ca nhà hắn mua là quý nhất sao… tim thật đau.
Quên đi, không nên nghĩ nhiều làm gì.
Lúc này mọi người đã lục tục tiến tràng, Đan Nguyên tiểu hội cũng chính thức bắt đầu.
Đan Nguyên tiểu hội kỳ thật là một đám luyện dược sư tụm một chỗ cùng nhau luận bàn, câu thông trao đổi sau đó biểu diễn luyện chế vài loại đan dược cho khán giả xem.
Vì muốn trở thành luyện dược sư phải có dược châu nên thủ pháp chế thuốc cũng thiên thiên vạn vạn, không phải chỉ xem biểu diễn một lần là có thể học được — — còn phải có khẩu quyết hỗ trợ thì mới có hi vọng.
Nên dù có thể đứng ngoài quan sát nhưng người xem nhiều nhất cũng chỉ có thể hiểu được một ít mà thôi, nếu muốn chỉ qua đó đã học được thủ quyết của luyện đan sư là không thể nào.
Đồng thời Phong Vân thương hội để có thể mời các luyện dược sư tới tự nhiên cũng phải trả bỏ ra không ít — — mà luyện dược sư được mời đến nhiều nhất cũng chỉ có trung cấp, bọn họ để tiến thêm một bước phải tốn không ít nên đôi khi bắt buộc phải kiếm thêm chút thu nhập.
— — Giữa sân một hàng luyện dược sư mang áo choàng đỏ từ bên hông tiến vào.
Bọn họ theo thứ tự đi đến trước lò luyện đan xong đều khoanh chân ngồi xuống.
Một nữ tử xinh đẹp xuất hiện giữa sân, minh mục thiện mễ, nói cười yên nhiên*, là một cô nương xuất chúng. Nhiệm vụ lúc này của nàng chính là chủ trì buổi Đan Nguyên tiểu hội này đồng thời hỗ trợ giải thích tiến trình của tiểu hội cho những khách nhân đến đây quan khán.
*mắt sáng hiền hòa nói cười xinh đẹp
Lúc này nữ tử dựa theo lệ thường, trước tự giới thiệu: “Tiểu nữ Trình Uyển Dao sẽ vì chư vị diễn giải tiểu hội hôm nay. Mọi người đều biết thực lực giữa các luyện dược sư là bất đồng, chia thành cấp bậc cũng rất nhiều,,trong đó yếu nhất không nhập phẩm, luyện dược sư nhập phẩm được chia thành đê cấp (cấp thấp), trung cấp, cao cấp…”
*không có cấp bậc
Những gì nàng đang nói đều là thường thức.
“Nhưng nhập phẩm chúng ta thường nói cùng ba cấp bậc của luyện dược sư kỳ thật tổng lại đều gọi chung là ‘Nhân cấp luyện dược sư’, đan dược luyện chế ra lại được phân thành hạ trung thượng cực bốn cấp bậc…”
Cố Tá nghe được lòng chấn động rồi.
Hắn không kìm được truyền âm cho Công Nghi Thiên Hành: Đại ca, nơi này cũng chia bốn cấp bậc giống ngươi a.
Công Nghi Thiên Hành mỉm cười: Đánh bậy đánh bạ thôi mà thôi.
Chỉ vì tiểu luyện dược sư của y luyện chế ra đan dược phẩm chất đều dao động giữa trung thượng cực phẩm đồng thời những luyện dược sư bình thường đều luyện chế ra đan dược phẩm chất kém hơn nên y mới có thể phân chia.
Nhưng xem ra trước kia đánh bậy đánh bạ lại trúng rồi.
Trình Uyển Dao tiếp tục phổ cập thường thức: “Nhân cấp luyện dược sư có thể luyện chế tất cả đan dược
võ giả cảnh giới dưới Thoát Phàm cảnh có thể sử dụng, mà loại đan dược này cũng được gọi thành ‘Nhân cấp đan dược’. Nhưng nếu võ giả tăng tới Hợp Nguyên cảnh nhân cấp đan dược cũng không còn tác dụng với họ, sở dĩ cần Hoàng cấp đan dược nhưng nếu muốn luyện chế Hoàng cấp đan dược thành công còn cần Hoàng cấp luyện dược sư.”
Lúc này Công Nghi Thiên Hành và Cố Tá đều đồng thời nhớ tới sách đạo cụ được hệ thống phát, trừ cuốn thủ quyết chế thuốc kia thì những cuốn sách tương quan đều có hai chữ ‘Nhân cấp’, đây là nói đợi khi thực lực của Cố Tá tăng lên đến phù hợp điều kiện sẽ lại có nhiệm vụ mới để cậu đạt được những phương thuốc Hoàng cấp hoặc thậm chí là những phương thuốc hiếm được lưu truyền chăng?
Chỉ là không biết truyền thừa trong hệ thống đến tột cùng có bao nhiêu.
Nội tâm Cố Tá vẫn thực kiên định.
Ban đầu hệ thống đã từng nói muốn để hắn trở thành luyện dược sư xuất sắc nhất, sau đó hắn có thể dựa vào thực lực của mình trở về thế giới ban đầu. Nhưng những võ giả Thoát Phàm cảnh cậu gặp hiển nhiên đều không có năng lực đi xuyên thế giới, điều này chứng tỏ nếu muốn trở về phải đạt đến một trình độ rất cao mới có thể. Nội dung tất cả phương thuốc Nhân cấp bên trong sách đạo cụ đạt được hắn cũng đều đã xem qua nhưng không có chút manh mối nào.
Nếu vậy chắc chắn là ngoài Hoàng cấp rồi.
Tuy không biết điểm chung của Hoàng cấp là gì… Nhưng cái đó còn phải chờ tài chế thuốc của hắn đạt Hoàng cấp lại nói.
Chuyện này Cố Tá thật không thể nói cùng Công Nghi Thiên Hành.
Dù hiện tại hắn đã xem Công Nghi Thiên Hành như đại ca ruột cũng không thể nói.
Đủ loại suy nghĩ tạp nham thoáng qua, lúc này các luyện dược sư mang áo choàng đỏ giữa sân đã bắt đầu khai lô nhóm lửa nung nóng đan lô.
Trình Uyển Dao hưng phấn giới thiệu: “Lần này Phong Vân thương hội chúng tôi đã cố ý mời ba vị luyện dược sư trung cấp, mười vị luyện dược sư cấp thấp từ Đan Hỏa bang vì chư vị khách nhân biểu diễn phương pháp luyện đan, từ khoảnh khắc này xin chư vị chớ lên tiếng để tránh quấy nhiễu…”
Cố Tá tập trung quan sát thủ đoạn của các luyện dược sư.
Ba vị luyện dược sư đứng hàng đầu đã bắt đầu động.
Chỉ thấy thân thể ba người chậm rãi lưu xuất luồng khí nóng cháy hình thành một lớp sương mỏng màu đỏ, trôi nổi xung quanh. Tiếp bọn họ mỗi người mười ngón đan vào, không nhanh không chậm bấm một ít thủ quyết kì dị.
Lửa càng lúc càng thịnh mà đan lô cũng bắt đầu phát ra những tiếng trầm thấp, lúc này nắp lô bất ngờ bật ra, ba vị luyện dược sư lập tức vươn tay bốc lên, nháy mắt một gốc thảo dược đã bị ném vào lô!
Chỉ nghe mấy tiếng “xèo xèo” gốc cây thảo dược vừa rồi dưới nhiệt độ cao đã bị hòa tan thành hạt thủy châu màu xanh nhạt, thấm lên vách lô.
Ngay sau đó gốc thảo dược thứ hai, thứ ba cũng lần lượt bị ném vào, đồng dạng biến thành chất lỏng, lại thêm vài loại dược liệu thoạt nhìn có chút kỳ quái bị ném vào, ngoài ra còn có chút bột phấn nghiền thành cũng bị ném vào đan lô.
Ngọn lửa dưới lô nháy mắt bốc lên, hầu như bao trọn lô.
Ngón tay những luyện dược sư kia vẫn không ngừng biến đổi, “vút vút” mấy cái đã kháp ra một đống thủ quyết khắc lên dược liệu bên trong đan lô.
Chất lỏng bên trong chậm rãi hòa vào nhau…
Cố Tá thở ra một hơi.
Không nghi ngờ gì nữa, những luyện dược sư này cũng đều sử dụng thuật luyện đan.
Dù nếu so với mấy thủ quyết cậu biết có chút khác lạ, cũng khá thô sơ thậm chí đừng nói Tiểu trích tinh cửu bí quyết, ngay cả so với mấy bàng môn thủ quyết đều kém vài phần.
Nhưng đây vẫn là thuật luyện đan.
Qua đại khái tầm nửa giờ ba vị luyện dược sư trung cấp cùng kháp tiểu quyết thu đan, phía trên đan lô bốc lên khí trắng, bên trong “ong ong” hơn mười tiếng, thật nhiều đan dược liền “vút vút” bắn ra!
Chúng giống như những viên đạn “bộp bộp” rơi vào chiếc bát ngọc trong tay những luyện dược sư!
Ba vị luyện dược sư trung cấp cẩn thận ngẩng đầu ra hiệu.
Những vị khán giả thấy thế đều không cầm được phát ra từng hồi náo động.
Phương pháp chế dược này thật sự rất thần kỳ!
Đủ loại thủ pháp, thật quá huyền ảo!
Khiến ai ai cũng phải khao khát, hâm mộ…
Trình Uyển Dao thấy luyện đan thành công gương mặt xinh đẹp tuyệt trần cũng lộ ra nụ cười tươi tắn vui sướng. Nàng vội vàng hướng về một phía phân phó: “Người đâu tới mau.”
Sau đó liền có ba cô gái thướt tha đi vào sân, cẩn thận tiếp nhận bát ngọc trong tay ba vị luyện dược sư triển lãm cho khán giả xem.
Trình Uyển Dao cũng đồng thời xem qua mới cười giải thích: “Không hổ là trung cấp luyện dược sư, ba vị đều cùng luyện chế ra chín viên Ích Khí đan, về lý thuyết đã đạt đến trình độ hoàn mỹ nhất. Phẩm chất theo thứ tự lần lượt là, hạ phẩm một viên, trung phẩm sáu viên, thượng phẩm hai viên… Hạ phẩm một, trung phẩm năm, thượng phẩm ba… Hạ phẩm một, trung phẩm năm, thượng phẩm ba…”