Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1186


trước sau



Lúc này, Kha Tuyết mới để ý thấy vấn đề này vô cùng quan trọng.

Đó chính là hiện giờ mình vẫn chỉ là một tiểu hồ ly, mà muội muội Kha Sương đã biến thành hình người!
"Đã xảy ra chuyện gì vậy, cảnh giới của muội vẫn chưa đến Kết Đan mà, tại sao đã hóa thành hình rồi?"
"Hì hì."
Kha Sương cười gian xảo, quay người nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.
"Đương nhiên là do tướng công đã truyền một môn thần thông cho muội, giúp muội biến hình thành công rồi!"
Một cái quay người này của nàng, khiến Kha Tuyết ở trong lòng cũng được mang theo, thuận thế xoay người lại, nhưng chưa đợi nàng mở miệng nói chuyện, đã nhìn thấy Tô Tiểu Bạch vẫn luôn đứng ở bên cạnh, trông thấy hắn, Kha Tuyết lập tức sững sờ, đôi mắt đen láy sáng ngời nhìn chằm chằm vào bóng người đó, khóe miệng mở lớn.
"Đây..."
Nàng không dám tin, vậy mà lại gặp được Tô Tiểu Bạch đã cứu mình ngày trước.
"Đã xảy ra chuyện gì thế này..."
Kha Tuyết mở miệng nói với vẻ mặt mờ mịt.
Thấy nàng ngơ ngác và dại ra, Kha Sương cười hì hì, nói ra toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra lúc trước với gương mặt ranh mãnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Đương nhiên chỉ nói trọng điểm.
"Cái gì, hóa ra Tô công tử đã cứu muội sao?"
Sau khi nghe thấy Tô Tiểu Bạch đã cứu Kha Sương, Kha Tuyết cũng không thể nhịn được cơn chấn động trong lòng nữa mà thất thanh kêu lên.
Kha Sương vội vàng gật đầu.
"Sau đó tướng công đã đưa muội trở về Thanh Khâu."
"Ơn cứu mạng của Tô công tử, Kha Tuyết không biết lấy gì để báo đáp."
Kha Tuyết gật đầu, chắp tay, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ biết ơn.
Nhưng lời còn chưa nói xong, đã nhìn thấy đôi mắt của Kha Tuyết trừng lớn, đột nhiên nhìn về phía Kha Sương.
"Cái gì? Tướng công á?"
Thấy nàng hỏi với vẻ ngạc nhiên và khó tin như vậy, Kha Sương lại đáp với vẻ mặt nghiêm túc và đương nhiên.
"Không sai, hiện giờ Tiểu Bạch ca ca chính là người đàn ông của muội, bây giờ muội chính là người phụ nữ của Tiểu Bạch ca ca, đương nhiên phải gọi Tiểu Bạch ca ca là tướng công rồi!"
Chỉ nhìn thấy nàng tiến lên, ôm cánh tay của Tô Tiểu Bạch, nói với vẻ mặt vô cùng vui sướng.
Khóe miệng của Kha Tuyết giật giật, nhìn Kha Sương vui vẻ, rồi lại liếc mắt nhìn Tô Tiểu Bạch đang mang vẻ mặt bình tĩnh, miệng nàng mở lớn, cuối cùng cũng không thể nói ra được lời nào.
"Tỷ tỷ, tỷ sao thế, có phải thấy muội đã hóa thành hình người, cho nên cảm thấy có hơi mất mác hay không?"
Kha Sương cũng cảm thấy Kha Tuyết có chút không thích hợp, mới đi lên, nháy mắt, hỏi.
"Không...!không phải."
Kha Tuyết nghe vậy, khẩn trương lắc đầu, đáp.
"Sợ cái gì, nếu muốn học, muội có thể truyền thụ cho tỷ mà."
Kha Sương thì lại vừa cười vừa bảo, nói xong, nàng nhìn về phía Tô Tiểu Bạch, thấy hắn gật đầu, nàng lại càng vui vẻ hơn.
"Tướng công cũng đã đồng ý rồi, tỷ tỷ, vậy muội sẽ truyền thần thông biến hình này cho tỷ!"
Tiếp theo, cũng không quan tâm Kha Tuyết rốt cuộc có muốn biến hình hay không, nàng đã nói pháp môn đó ra.
"Tỷ tỷ, tỷ mau mau thử đi, trước kia muội tu luyện một lúc, đã có thể hóa thành hình người rồi đó!"
Sau đó nàng vội vàng thúc giục Kha Tuyết.
"Với thiên phú của tỷ tỷ, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn hơn, đã có thể tu luyện xong xuôi, hóa thành hình người rồi!"
Kha Tuyết liếc nhìn Tô Tiểu Bạch và Kha Sương mà có hơi chần chừ, không biết có nên tu luyện môn thần thông này hay không.


Dù sao thì Kha Chấn Thiên cũng đã nghiêm khắc dạy dỗ nàng, muốn nàng tu luyện đến cảnh giới Phân Thần trước, rồi mới tu luyện cách hóa hình của Thiên Hồ.

Nếu làm ngược lại, hóa thành hình người trước, liệu Kha Chấn Thiên có tức giận hơn không?
"Tỷ tỷ, tỷ còn đợi gì nữa, mau thử đi mà, muội vẫn chưa từng nhìn thấy hình người của tỷ tỷ thế nào!"
Kha Sương thấy nàng chần chừ, cũng không nghĩ nhiều mà trực tiếp thúc giục.
Thấy thế, Kha Tuyết lưỡng lự một chút, rồi hạ quyết tâm, bắt đầu tu luyện môn thần thông mà Kha Sương đã nói.
Kha Sương nhìn Kha Tuyết ngồi xếp bằng mà không chớp mắt lấy một cái, vẻ mặt mong đợi và khẩn trương.
Rất nhanh, cùng với việc Kha Tuyết bắt đầu tu luyện, những luồng linh lực không ngừng rót vào trong cơ thể nàng, ánh sáng màu trắng trên người nàng tỏa ra mãnh liệt!
"A! Biến hình rồi!"
Kha Sương nhìn thấy một màn này, lập tức đã khẳng định Kha Tuyết bắt đầu biến hóa, nàng mở miệng với vẻ hưng phấn.
Không khiến hai người phải đợi, rất nhanh, ánh sáng màu trắng đã tăng vọt, kéo dài một lúc mới bắt đầu tan đi.

Trong nháy mắt đã không còn thấy nữa.

Mà tiểu bạch hồ Kha Tuyết đã biến mất ngay

tại chỗ, chẳng còn thấy đâu
Thay vào đó, lại là một làn da trắng nõn đến cực điểm, giống như ngọc bích hoàn mỹ, dáng người thướt tha, dung mạo yêu mị, ánh mắt hoa đào hẹp dài lấp lánh ánh sáng, gương mặt mê hoặc lòng người.
Kha Sương nhìn thấy một màn này, trong nháy mắt sững sờ, sau đó vội vàng cởi trường bào trên người xuống, phủ lên người Kha Tuyết.
"Hì hì, làn da của tỷ tỷ thật đẹp, nhưng điều quan trọng nhất là, sao muội cứ cảm thấy chúng ta giống nhau thế nhỉ?"
Kha Tuyết vẫn không dám mở hai mắt, không dám nhìn xem mình rốt cuộc mình đã biến thành bộ dáng gì, nàng thậm chí còn có lòng muốn chết nếu như dung mạo có sự chênh lệch rất lớn với Kha Sương.
Nhưng khi nghe thấy tiếng cười hoạt bát của Kha Sương, Kha Tuyết lập tức không chần chờ nữa, mà vội vàng mở hai mắt, chỉ nhìn thấy Kha Sương không biết từ lôi từ đâu ra một chiếc gương, đang đặt trước mặt nàng.
Mà trên tấm gương đó, đang phản chiếu một gương mặt tinh tế động lòng người, xinh đẹp giống như hoa đào, trong đôi mắt đẹp của người con gái sáng ngời động lòng người.

Kha Tuyết nhìn thấy dung mạo khuynh quốc khuynh thành tuyệt thế này, lập tức vui vẻ hẳn lên.
"Tỷ tỷ nhìn xem, chúng ta thật sự vô cùng giống nhau, không đúng, không phải vô cùng giống, mà chính là giống y như hai giọt nước vậy."
Mà lúc này, Kha Sương lại sáp lại gần, đầu của hai người đặt cạnh nhau, dưới sự phản chiến của chiếc gương, lộ ra hai gương mặt tương đồng!
"Thế này..."
Kha Tuyết lập tức sững sờ khi nhìn thấy hai gương mặt giống nhau, hoàn toàn như nhau, không có một chút khác biệt nào.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Muội cũng không biết."
Kha Sương cũng mơ hồ, cho dù hai người họ là sinh đôi, nhưng ít nhất cũng sẽ khác biệt một chút chứ.

Nhưng hiện tại ngay cả một điểm khác nhau cũng không có, giống như cùng một khuôn đúc ra vậy.
Kha Tuyết nghĩ ngợi một chút rồi bảo.
"Sương nhi, chúng ta chính là sinh đôi, sinh đôi giống nhau, chuyện như vậy cũng không hiếm thấy, không cần để tâm đến đâu!"
Nghe vậy, cảm thấy nàng nói cũng không sai, vô cùng có đạo lý, nên Kha Sương giống như Kha Tuyết, cũng không coi đây là vấn đề to tát gì.
"Tỷ tỷ, hai chúng ta đều đã biến hình rồi, tỷ nói xem liệu phụ thân có vô cùng vui vẻ hay không?"
Kha Sương đang sáp lại cùng nhau soi gương, nhìn bên này, nhìn bên kia vô cùng tò mò, rồi đột nhiên mở miệng nói.
Vẻ mặt của Kha Tuyết sững sờ, lập tức nghĩ đến chuyện gì đó, không khỏi cười khổ một tiếng.
"Các muội đã vào đây kiểu gì vậy?"
Kha Tuyết lắc đầu, thay đổi chủ đề, hỏi.
"Là tướng công đã dẫn muội vào đây đấy!"
Kha Sương lập tức mở miệng, khoe khoang về chuyện Tô Tiểu Bạch đã coi thường pháp trận, trực tiếp dẫn nàng bước vào trong đại trận rồi tới đây.
Nghe thấy hai chữ tướng công, tinh thần của Kha Tuyết ảm đảm hẳn đi, sau đó lập tức mỉm cười, nói.
"Tô công tử thật lợi hại, pháp trận mà phụ thân bày ra, mà ngươi vẫn có thể tiến vào như chốn không người."
Kha Sương nhanh nhạy cảm giác được tâm trạng của Kha Tuyết thay đổi, nàng gật đầu với vẻ đăm chiêu, sau đó mới cười bảo.
"Hì hì, tỷ tỷ cũng lợi hại mà, nhanh như vậy đã tu luyện xong công pháp hóa hình rồi! Hay là chúng ta ra ngoài đi, đi gặp phụ thân, chắc chắn có thể mang đến bất ngờ cho người!"
Kha Tuyết do dự một lúc, rồi cũng gật đầu, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện