Không đợi bọn họ phản kháng, đã lập tức bay ngược ra ngoài, hướng thẳng về phía cái đầu rắn đang há to cái miệng to như bồn máu ở trên bầu trời kia!
"Cứu với! Cứu ta với!"
"Tộc chủ cứu ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết!"
"Thẩm bà bà cứu ta, mau cứu ta với!"
"Ta không muốn chết, ta không muốn chết ở đây!"
Tiểu hồ ly màu đỏ, màu vàng, màu trắng và màu xám, đủ các loại màu sắc đang bay lên trời, bị lực hút khổng lồ đó hút đi, tiếng kêu lớn đầy thảm thiết rơi vào trong cái đầu rắn đó!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Thẩm Như Ảnh thay đổi, đôi mắt trợn tròn!
Chỉ một hơi, mà biết bao nhiêu con dân Thanh Khâu đã bị Yêu vương này ăn sạch!
Đó là bao nhiêu sinh mạng!
Kha Tuyết và Kha Sương lại càng tức giận đến cực điểm, hai mắt trợn trừng, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía cái đầu rắn trên trời đó.
Mọi người trong tộc của các nàng cứ bị con rắn lớn này ăn mất như vậy!
"Mùi vị không tệ, tuy không giòn cho lắm, nhưng nhai rất đã miệng."
Cảm giác được ánh mắt tức giận, và sợ hãi của đám hồ ly bên dưới, Dư Hoàng bình phẩm một tiếng với vẻ vô cùng hài lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Xem ra nuôi nhốt nhiều năm như vậy, hồ ly ở Thanh Khâu vẫn ăn ngon hơn hồ ly ở ngoại giới nhiều!"
Ầm!
Trời đất đột nhiên đổi màu, sóng dao động dữ dội bắt đầu nổi lên, một tiếng ầm ầm vang lên.
Chỉ nhìn thấy cách đám người Kha Tuyết không xa, mặt đất đột nhiên bị đâm nổ, một vụ nổ cực mạnh bùng phát, trong nháy mắt đất đá văng tung tóe, sông núi cũng lập tức sụp đổ, thế giới Thanh Khâu vốn giống như bồng lai tiên cảnh lại trở nên tan thành.
Vô số hồ ly đang chạy trốn, họ tránh được đòn tấn công bên ngoại giới ban đầu, cũng tránh được cái cắn nuốt của Dư Hoàng, nhưng lại không thể tránh được vụ nổ mãnh liệt này.
Vô số tiểu hồ ly, và vô số người lập tức chết thảm dưới đám đá bay loạn đó, bị chúng đập chết tươi!
"Ha ha, Dư Hoàng, giữ lại chút đồ ăn cho bản tọa với chứ!"
Một tiếng cười to vang lên, chỉ nhìn thấy ở trung tâm vụ nổ, đột nhiên có một bóng người khổng lồ chui ra, như thể một ngọn núi bất thình lình xuất hiện.
Kha Sương, Kha Tuyết và đám người Thẩm Như Ảnh trợn tròn hai mắt, nhìn về phái bóng hình đó với vẻ khiếp sợ và tuyệt vọng.
Một con tê tê khổng lồ!
Là một Yêu vương khác trên Vạn Yêu Sơn!
Con tê tê này vừa mới xuất hiện đã vung tứ chi, càn quét tất cả mọi thứ, đập nát toàn bộ chướng ngại vật cản ở phía trước hắn ta tan tành.
Ngay sau đó, con tê tê này cười lạnh một tiếng, há cái miệng to như bồn máu, giống như trời sập, trực tiếp hướng về phía vô số người đang điên cuồng chạy trốn, rất nhiều hồ ly bị hắn ta nuốt vào trong miệng.
“Quả nhiên, vẫn là hồ ly của Thanh Khâu ăn ngon miệng hơn một chút!"
Hắn ta không ngừng nhai nuốt, máu tươi nhiễu ra khỏi miệng, biến thành một cái thác nước nhỏ, không ngừng chảy xuống.
"Không!"
Sắc mặt của Thẩm Như Ảnh thay đổi, gầm lên một tiếng giận dữ.
...
"Bản tọa nói không sai mà, hồ ly ở nơi này ăn ngon lắm!" Mà trên bầu trời, vết nứt đó không biết từ khi nào đã lan rộng ra, càng thêm khổng lồ.
Chín cái đầu rắn đang thò vào bên trong, một cái đầu rắn trong số đó đang mở miệng cười dữ tợn và bảo.
"Ăn sạch toàn bộ người ở nơi này đi, vừa hay có thể lấp đầu cái bụng của bản tọa một chút!"
Con tê tê kia cười to, đôi mắt đen sì đang liếc mắt nhìn bốn phía, vừa vặn nhìn thấy đám người Kha Tuyết và Tô Tiểu Bạch!
"Vậy mà ở đây lại có nhiều người như vậy! Toàn bộ đều là đồ ăn của bản tọa, Dư Hoàng đừng có giành với bản tọa đấy!"
Hai mắt của con tê tê sáng ngời, xông thẳng về phía đám người Kha Tuyết.
Sau đó hắn ta mở to miệng, hét lớn một tiếng, lực hút vô tận lập tức truyền tới.
Đất đá xung quanh đều bay lên, trực tiếp chui vào trong miệng của con tê tê.
Dưới lực hút điên cuồng này, Thẩm Như Ảnh và đám người Kha Sương đã không thể kiên trì được nữa, trong nháy mắt cả người bay vọt lên, sắp chui vào trong miệng của hắn ta.
"Tướng công!"
Gương mặt nhỏ của Kha Sương trắng bệch, hét một tiếng chói tai.
"Tô công tử!"
Kha Tuyết lại vào trong chớp mắt bay lên trời, sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với ánh mắt phức tạp.
"Hừ!"
Ánh mắt của Tô Tiểu Bạch lạnh lùng, vung tay một cái, một làn sóng dao động vô hình trong nháy mắt giáng xuống, trực tiếp ngăn chặn toàn bộ lực hút khủng khiếp đó!
Không còn lực hút khủng khiếp đó nữa, đám người Kha Sương cũng rơi xuống.
Nàng thở hổn hể từng hơi lớn, sắc mặt tái nhợt, dựa sát vào bên người của Tô Tiểu Bạch.
Xem ra cái miệng to như