Trong nháy mắt, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, khí thế còn mạnh hơn mấy lần so với mây đen mà Ám Dạ Ma Tôn dẫn động trước đó.
Lôi long màu lam tránh khỏi sự trói buộc của mây đen, gầm thét đụng vào cự quyền mà Ám Dạ Ma Tôn oanh tới.
"Oanh "
Các thôn dân đang quan chiến chỉ cảm thấy ánh mắt bị ánh sáng mạnh thôn phệ, một tiếng vang cực lớn khiến bọn họ vội vàng bưng kín lỗ tai.
Kha Sương và Kha Tuyết liếc nhau, vội vàng ra tay, một đạo năng lượng bình chướng ngăn cản dư uy của bạo tạc đang đánh tới Thanh Dương Thôn.
Nhưng cho dù như vậy thì đa số kiến trúc trong thôn cũng bị oanh thành phế tích.
"Tỷ tỷ, tướng công hắn.
.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
." Kha Tuyết nhìn Kha Sương, trong mắt thoáng hiện lệ quang, nếu không phải tỷ tỷ ngăn cản thì sợ là nàng đã xông tới cùng ngăn một quyền đó với Tô Tiểu Bạch.
"Hắn sẽ không sao." Kha Sương lẩm bẩm nói, che ngực nhìn cảnh tượng thê thảm của Thanh Dương Thôn trước mắt, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Bầu trời bị vụ nỗ mạnh làm cho hơi vỡ vụn.
Nắm đấm do Ám Dạ Ma Tôn biến thành cự nhân đánh ra đã biến mất không thấy gì nữa.
Hắn mặt mũi dữ tợn nhìn khoảng không trống rỗng trước mắt, cuồng vọng cười nói.
"Ha ha ha, dám đối nghịch với Ám Dạ Ma Tôn ta thì chỉ có một con đường chết."
"Cho nên, ngươi cảm thấy mình thắng sao?"
Giọng Tô Tiểu Bạch vang lên, Ám Dạ Ma Tôn cảm thấy trong giọng nói này tràn đầy châm chọc.
"Không thể nào, ngươi không thể nào ngăn cản được một quyền toàn lực của ta."
Ám Dạ Ma Tôn mở to hai mắt, hoàn toàn không thể tin được.
Một quyền của hắn lại không có tác dụng gì, nghe giọng Tô Tiểu Bạch thì hẳn là không bị thường chút nào?
Sao có thể như vậy được, trong lòng Ám Dạ Ma Tôn điên cuồng gầm thét, nhìn bốn phía nhưng không thấy chủ nhân của giọng nói này.
"Phía trên ngươi nè." Tô Tiểu Bạch ở trên cao nhìn xuống, nhìn Ám Dạ Ma Tôn bên dưới đang tìm kiếm mình.
Ám Dạ Ma Tôn vội vàng ngẩng đầu, Tô Tiểu Bạch được lôi vân tô điểm, giống như một vị Lôi Thần.
"Quá tốt rồi, tướng công không sao." Kha Tuyết nhìn thấy Tô Tiểu Bạch đứng trong không trung thì nở nụ cười xinh đẹp, vui vẻ nói.
"Cô nàng này, không tin tưởng thực lực phu quân chúng ta sao?" Kha Sương cười nói, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng.
"Tiên nhân quá mạnh."
"Tiên nhân vạn tuế."
Các thôn dân như quên mất tình cảnh mình bị dư uy của vụ nổ khiến cho chật vật, trông thấy Tô Tiểu Bạch sừng sững trên bầu trời như chiến thần thì hân