Xuất hiện trước mặt ba người Tô Tiểu Bạch.
Kha Sương là Cửu Vĩ Thiên Hồ, đương nhiên cũng biết Dã Lang Thú.
Kha Sương nhắc nhở Tô Tiểu Bạch: "Tướng công cẩn thận, đây là Ma Vực Dã Lang Thú!"
"Xem ra U Hồn Ma Tôn này không có ý tốt…”
Sau khi Kha Sương nói lại thì Tô Tiểu Bạch mới biết được.
Nhưng dù có Dã Lang Thú thì Tô Tiểu Bạch cũng không sợ.
"Dã Lang Thú?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ta thấy hôm nay ngươi chết chắc?"
"U Hồn Ma Tôn, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Tô Tiểu Bạch vừa nói vừa nhìn những thôn dân trong Thanh Dương Thôn.
Lúc đầu hắn và Kha Sương với Kha Tuyết định chạy đến Diệu Hoa Môn.
Nhưng bây giờ U Hồn Ma Tôn và tùy tùng của hắn với Dã Lang Thú xuất hiện.
Tô Tiểu Bạch không thể chạy đến Diệu Hoa Môn.
Nếu bây giờ hắn đi thì những thôn dân trong Thanh Dương Thôn này sẽ bị giết, Tô Tiểu Bạch không muốn thấy bọn họ chết.
Một khi bị U Hồn Ma Tôn công kích thì sợ là những thôn dân Thanh Dương Thôn còn sống sót sau trận chiến lúc nãy sẽ chết sạch.
"Thanh Dương Thôn thôn dân!"
"Mau mau rời khỏi nơi này..."
"Đây là thế lực trong Ma Vực..”
Khi được Tô Tiểu Bạch nhắc nhở , những thôn dân trong Thanh Dương Thôn cũng lập tức chạy trốn.
Nguyên nhân là trong mắt bọn họ, Tô Tiểu Bạch chính là tiên nhân.
Cho nên vừa mới thấy U Hồn Ma Tôn thì thôn dân trong Thanh Dương Thôn đều cảm thấy chắc chắn Tô Tiểu Bạch sẽ đánh giết hắn.
Đám thủ hạ của U Hồn Ma Tôn cũng thấy cảnh này, mặc dù những thôn dân trong Thanh Dương Thôn không có đối phó Ám Dạ Ma Tôn những U Hồn Ma Tôn cũng không có ý định buông tha cho những thôn dân trong Thanh Dương Thôn này...
"Đi!"
"Giết sạch đám thôn dân đó!”
"Không được thả bất cứ một người nào…”
Sau khi U Hồn Ma Tôn hạ lệnh,