Tô Tiểu Bạch cũng biết nên khi Dã Lang Thú công kích thì Tô Tiểu Bạch nhanh chóng tránh qua một bên.
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết thấy Tô Tiểu Bạch không bị đánh trúng thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mà những thôn dân trong Thanh Dương Thôn chưa bị tùy tùng của U Hồn Ma Tôn đánh giết thì nhao nhao bỏ trốn.
Những tên tùy tùng đó còn định tiếp tục đuổi theo giết các thôn dân nhưng hai người Kha Sương và Kha Tuyết cũng không để cho đám tùy tùng đó làm được.
Đợt công kích vừa rồi đã khiến cho thôn dân trong Thanh Dương Thôn tử thương hơn phân nửa, nếu để cho đám tùy tùng này công kích thêm một lần nữa thì từ đây về sau Thanh Dương Thôn sẽ không còn lại một người nào nữa.
Hai tỷ muội Kha Sương nghĩ tới đây thì lập tức vọt lên ngăn cản!
Điều mà Tô Tiểu Bạch lo lắng nhất bây giờ chính là an nguy của những thôn dân trong Thanh Dương Thôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng có hai tỷ muội Kha Sương ở đây, tuy không thể giết sạch đám tùy tùng đó nhưng cũng đủ để bảo vệ các thôn dân…
Ma Vực Dã Lang Thú lại công kích thất bại, U Hồn Ma Tôn cũng ngẩn người.
"Ghê tởm!"
"Tại sao tốc độ của tên tiểu tử thúi này lại tăng lên nhiều như vậy chứ?”
"Ngay cả thủ hạ Dã Lang Thú của ta cũng không công kích trúng hắn được?”
Lúc này, trong lòng U Hồn Ma Tôn cũng rất khó hiểu.
Mới nãy là Dã Lang Thú đơn phương công kích Tô Tiểu Bạch, bây giờ, Tô Tiểu Bạch bắt đầu phản kích.
Hắn sẽ không để co Dã Lang Thú liên tục công kích mình, bởi vì làm như vậy thì Tô Tiểu Bạch quá bị động!
"Chỉ là Ma Vực Dã Lang Thú mà cũng dám lỗ mãng trước mặt Tô Tiểu Bạch ta?”
"Sức mạnh tự nhiên!"
"Lôi Điện Hàng Lâm!"
Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch dùng sức mạnh tự nhiên, khiến cho tiếng sấm nổ vang trên không trung của Thanh Dương Thôn.
Mà toàn bộ bầu trời cũng bắt đầu trở nên u ám.
.
.
.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì U Hồn Ma Tôn còn tưởng rằng là Tô Tiểu Bạch mới là người trong Ma Vực.
Nhưng hắn cũng