Sự thật đúng như những gì Huyết Hà Lão Tổ nói.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tiếp tục chờ đợi như vậy cũng không có ý nghĩa gì.
Chắc chắn phải rút lui.
Nếu còn chờ ở đây nữa thì cũng chỉ có thể thông qua ma kính mà quan sát tình hình chiến trường như thế nào thôi.
Nhưng bây giờ bọn họ đã không cần phải xem nữa, chiến đấu tiếp theo cũng không có gì đặc sắc, cũng không có cơ hội lật ngược tình thế.
Ma thú vương Tam Đầu Sư Hổ Thú ở vùng này đã bị giết chết, sẽ không còn ma thú mạnh mẽ nào chạy tới tấn công Diệu Hoa Môn nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
như vậy thì còn ở lại đây để làm gì nữa?
Có vẻ như là không có lý do gì mà phải ở lại hết.
Dù sao tình hình bây giờ cũng chỉ là sẽ có ma thú điên cuồng tấn công Diệu Hoa Môn thôi.
Ở lại xem cũng không có ý nghĩ gì, chắc chắn bọn chúng không hạ được Diệu Hoa Môn.
Mà bọn người Tô Tiểu Bạch cũng sẽ không nhàn rồi, trận chiến này chính là một trận chiến trường kỳ, sẽ kéo dài cho đến khi đại quân ma thú xung quanh đây bị diệt hết thì thôi.
Trước lúc đó thì cũng chỉ là những lần chiến đấu nhàm chán, ba đại cao thủ của Ma Vực cảm thấy không cần phải xem tiếp nữa.
Có thể rời đi rồi.
Dù sao cho dù bây giờ có chờ ở đây nữa thì cũng không tìm được cơ hội tấn công, không phải sao?
Pháp trận hấp dẫn ma thú cũng không cần bọn họ bảo vệ.
Tô Tiểu Bạch này quá mạnh mẽ, một khi hắn phát hiện ra vị trí của pháp trận thì cho dù có rất nhiều binh sĩ Ma Vực và ba đại cao thủ bảo vệ thì cũng sẽ bị Tô Tiểu Bạch phá hủy thôi.
Vấn đề ở đây là pháp trận có bị phát hiện hay không thôi.
Một khi bị phát hiện thì xong đời.
Bởi vậy, cho dù chỉ vì không để cho pháp trận bị phát hiện thì bọn họ cũng nên rút lui hết.
Dù sao mấy người bọn họ ở lại đây thì rất dễ thu hút sự chú ý, khiến cho Tô Tiểu Bạch để mắt tới bọn họ, từ đó mà tìm được pháp trận.
Bọn họ hoàn toàn không thể đối kháng với nam nhân kinh khủng này.
Cho nên cách duy nhất để bảo vệ pháp trận là toàn