Tô Tiểu Bạch thành công đánh chết Câu Xà.
Sau khi hắn giết chết Câu Xà thì vẩy kiếm một cái, đút nó vào trong vỏ kiếm.
Tại sao lại có hành động như vậy? Bởi vì mặc dù bản thân kiếm không có bẩn nhưng lại có sát khí bám vào đó.
Bởi vì, thanh kiếm này chính là vũ khí giết chết địch nhân, chỉ khác ở chỗ dùng kiếm khí đánh giết từ xa mà không phải là ở cự ly gần! Cứ như vậy, căn cứ theo cách nói truyền thống thì vũ khí rất dễ nhiễm sát khí.
Như vậy, trước khi vào vỏ thì phải rũ bỏ sát khí mới có thể đút vào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù bây giờ Tô Tiểu Bạch đã biết, đó là một học thuyết mê tín hoàn toàn không có tính chân thực nhân hắn vẫn làm theo.
Chỉ mong có thể may mắn một chút.
Hơn nữa, cử động như thế còn khiến cho bản thân cảm thấy mọi chuyện đã kết thúc, có thể yên lòng rồi.
Có thể nói, động tác này nhất định phải làm.
Thậm chí Tô Tiểu Bạch cảm thấy đến phải lấy vải ra lau một chút mới đúng, nhưng như vậy thì khá là phiền toái.
Hắn lười làm như vậy.
Đối với Tô Tiểu Bạch chỉ cần làm một động tác như vậy, có hình thức là được rồi.
Muốn thay đổi hiện trạng bây giờ thì phải tự mình hành động.
Bây giờ, Tô Tiểu Bạch vẫn chưa hiểu được ý nghĩa thật sự của sát khí.
Hắn cũng không biết nên xem nó như là một loại lực lượng thần bí hay nó chỉ là một khái niệm không thấy, không sờ tới được.
Nếu như là cái trước thì ít nhất cũng phải cảm nhận được khí tức của nó như là ma khí và linh khí mới đúng.
Nếu như là cái sau thì Tô Tiểu Bạch cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Bởi vì, cho dù hắn xuyên việt đến một cái thế giới huyền huyễn khắp nơi đều là người tu luyện như thế nào mà vẫn không thể tránh khỏi những học thuyết mê tính như thế này.
Có lẽ chuyện này chỗ nào cũng có, lúc này Tô Tiểu Bạch dời mắt nhìn cái đuôi có phần xương hình móc câu đó.
Hắn không khỏi cảm khái, con Câu Xà này thật sự là quá khổng lồ, ngay cả