Đây là một vấn đề khó, bởi vì trên thực tế thì cho dù là người khổng lồ này muốn ăn thứ gì thì lượng ăn mỗi ngày cũng sẽ khiến cho Chung Nam Sơn sinh linh đồ thán.
Tuyệt đối là một con số cực kỳ kinh khủng! Bởi vì hình thể của cái tên này quá khổng lồ!
Nói đúng hơn thì nó chính là một ngọn núi nhỏ!
Tô Tiểu Bạch cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết! Hắn cảm thấy tình huống này khiến cho người ta rất khó xử, hoàn toàn khó có thể tưởng tượng được rốt cuộc Sơn Mạch Cự Nhân này muốn ăn thứ gì.
Chẳng lẽ là tảng đá?
Đột nhiên một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Tô Tiểu Bạch, sau nó hắn vung ý nghĩ đó ra khỏi đâu, không không không, nói nhảm.
Làm sao có thể chứ? Nếu như là tảng đá thì quá hoang đường! Tảng đá không thể nào trở thành chất dinh dưỡng cho nó.
Tại sao lại như thế? Dĩ nhiên là bởi vì nếu như nó ăn tảng đá thì Chung Nam Sơn đã không cao như vậy rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chắc chắn Chung Nam Sơn sẽ bị cắn đến thủng trăm ngàn lỗ, cuối cùng biến thành một cái sườn núi nhỏ.
Cho nên giải thuyết này hoàn toàn không thực tế chút nào.
Chắc chắn Sơn Mạch Cự Nhân không có ăn tảng đá!
Thế là, Tô Tiểu Bạch bắt đầu có ý nghĩ khác.
Bởi vì, muốn phân tích Sơn Mạch Cự Nhân cũng không phải là chuyện khó khăn gì, Tô Tiểu Bạch có thể thông qua các trường hợp tương tự trước đây để suy tính, bởi vì hoàn toàn không hiểu rõ Sơn Mạch Cự Nhân nên bất đắc dĩ hắn mới làm như vậy.
Khi hắn áp dụng từng ý nghĩ lên người người khổng lồ trước mắt này, cuối cùng phát hiện đáp án rất thú vị.
Đó chính là người khổng lồ này không cần ăn cơm, đương nhiên là vẫn phải hấp thu năng lượng, vạn vật đều cần năng lượng mới có thể vận chuyển, người khổng lồ này cũng không ngoại lệ.
Mà nguồn năng lượng mà hắn cần chính là linh khí.
Đúng vậy, Tô Tiểu Bạch cho rằng cự nhân không cần ăn những vật chất khác nhưng vẫn cần bổ sung đủ linh khí để thỏa mãn cơ thể.
Kể từ đó có thể đoán được nguyên nhân ở lại Chung Nam Sơn