Trong thời gian này, đương nhiên Tô Tiểu Bạch cũng phải dặn dò tộc trưởng một ít chuyện.
Trong đó, chuyện quan trọng nhất chính là nên bảo vệ cái đại trận hộ sơn này như thế nào.
Còn nữa, cách kích hoạt và đóng lại của nó như thế nào.
Với tình hình bây giờ thì Tô Tiểu Bạch đề nghị vẫn luôn kích hoạt nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến khi bọn họ giải quyết xong phiền phức tới từ người trong Ma Vực thì tốt nhất là đừng cho ai vào trong cả.
Bởi vì làm như thế thì sẽ có chút nguy hiểm, cũng sẽ đem tới rất nhiều uy hiếp!
Vì để cho Thanh Khâu có thể có được sự an toàn lớn nhất, không thể không hi sinh một chút, Tô Tiểu Bạch biết tộc trưởng sẽ hiểu, nhưng đồng thời tộc trưởng cũng sẽ do dự, hắn cũng không mong tộc trưởng sẽ đưa ra quyết định ngay lập tức.
Dù sao tộc trưởng là người tương đối mềm lòng.
Cho dù bây giờ hạ quyết tâm không cho người bên ngoài đi vào, nhưng sao đó hắn sẽ làm như thế nào thì còn chưa biết được.
Rất có thể khả năng là sẽ không như những gì mà tộc trưởng nói, đến lúc đó, hắn vẫn sẽ lo lắng cho an nguy của người ngoài, sau đó sẽ cho bọn họ đi vào Thanh Khâu.
Trong dự tính của Tô Tiểu Bạch, chuyện này chắc chắn sẽ xảy ra, nếu như mọi chuyện đều đúng như thế thì hắn cũng không cảm thấy bất ngờ.
Tô Tiểu Bạch nghĩ như thế.
Mà gần như là những suy đoán của hắn đều chính xác.
Thực ra thì bản thân Tô Tiểu Bạch cũng biết, hắn hoàn toàn không cần phải để ý tới mấy chuyện này làm gì.
Bởi vì cho dù hắn có quan tâm nhiều hơn nữa thì đã sao, đến lúc đó người có thể quyết định được lại không có mặt ở đây.
Như vậy, hắn chỉ có thể hỗ trợ hết mình.
Tô Tiểu Bạch chính là người như thế, từ trước đến này, chuyện gì nên giúp thì hắn đều giúp, còn sau đó sẽ trở nên như thế nào thì xem tạo hóa của bọn họ.
Cái gọi là tạo hóa cũng bao gồm một nhân tố quan trọng nhất, đó là quyết định của bọn họ, nhân tố này cực kỳ quan trọng, không thể nghi ngờ.
Đối với vấn đề cực kỳ trọng yếu như thế, đương nhiên là không được xem thường mới được, phải thận trọng suy nghĩ, cẩn thận