Tô Tiểu Bạch đang nghĩ mình có thể trở thành một người lãnh đạo ưu tú không? Hắn suy nghĩ một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận là không quan trọng, hắn cũng không quan tâm.
Tô Tiểu Bạch cũng không muốn làm người lãnh đạo mọi người tiến lên gì gì đó, như vậy sẽ phải gánh quá nhiều trách nhiệm, sẽ khiến cho hắn bận tới không thở nổi, làm gì cũng sẽ bị gò bó.
Tô Tiểu Bạch là người yêu quý tự do, không muốn làm mấy chuyện này.
Chuyện này cũng là chuyện bình thường thôi.
Người mạnh mẽ như Tô Tiểu Bạch thì đều có tính cách như vậy.
Nhưng khổ cái là người càng có tính cách như vậy thì mị lực càng cao, có thể nói, đây là một trò đùa của ông trời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trò đùa này khiến cho Tô Tiểu Bạch cảm khái vạn phần.
Dù sao hắn là một nam tử tràn đầy mị lực, đối với những chuyện phiền phức như thế này thì xưa này hắn đều là có thể né xa bao nhiêu thì né xa bấy nhiêu.
Hơn nữa hắn hoàn toàn không có ý muốn ở lại Thanh Khâu, nhưng mà vẫn có người muốn giữ hắn ở lại.
Vì thế nên mới có một số chuyện khiến người ta khó xử.
Nhưng mà cũng hết cách rồi.
Dù sao nam tử ưu tú như Tô Tiểu Bạch thì cho dù là ai nhìn thấy cũng đều thích.
Hắn, làm việc quả quyết, quyết đoán.
Hơn nữa hắn còn chủ động gánh lấy rất nhiều chuyện cực kì khó khăn phiền phức! Một vị lãnh tụ như vậy, trong mắt bất kỳ người nào cũng là hoàn mỹ.
Tô Tiểu Bạch không muốn ở lại, chuyện này ai cũng biết.
Nhưng trên thực tế thì có chắc là Tô Tiểu Bạch chưa từng có ý nghĩ sẽ định cư ở Thanh Khâu sao?
Thực ra thì cũng không phải là hoàn toàn không có.
Rất rõ ràng, mục tiêu của hắn chính là vân du tứ hải, từ trước tới này hắn đều cho đó là mục tiêu, là cơ sở hành động của mình, chuyện này cũng không có gì là sai, cũng không có cái gì đáng giá để thảo luận và tranh luận.
Nhưng mà, hắn cũng từng suy tính đến chuyện mình có nên định cư ở đây hay không.
Chuyện này cũng là chuyện bình thường thôi.
Dù sao Thanh Khâu là cố hương của hai vị thê tử của hắn, người nơi này đều rất thân thiết với hắn.
Hơn nữa phong cảnh ở Thanh Khâu cũng cực