Tô Tiểu Bạch rất hăng hái đối với công kích cường đại của hủ thi vương.
Sao hắn lại như vậy?
Đây là cách mà người bình thường không thể nào học được.
Bởi vì Tô Tiểu Bạch rất mạnh, nhưng lại có công kích lực sinh mệnh chuyên nhằm vào thuộc tính này.
Vì vậy, chỉ thấy lòng bàn tay hắn lóe lên.
Sau đó đẩy mạnh bàn tay về phía trước.
Một luồng ánh sáng mạnh phát ra từ lòng bàn tay của Tô Tiểu Bạch.
Nhìn qua hào quang kia rất xinh đẹp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thậm chí, làm cho người nhìn thấy nó phải hoảng hốt.
Vì sao Tô Tiểu Bạch lại làm được điều này?
Đương nhiên ít nhiều cũng là dựa vào lực tự nhiên.
Vì vậy nên những người khác không thể bắt chước được.
Mặc dù bọn họ cũng có hiểu một chút về lực tự nhiên nhưng mà cảnh giới của họ lại trì trệ không thăng tiến, vẫn luôn không có tiến bộ gì lớn.
Vẫn còn kém xa Tô tiểu Bạch.
Thật ra có thể hiểu được vì sao bọn họ không thể tận dụng tốt lực tự nhiên.
Một trong những lý do chủ yếu nằm ở việc bọn họ chưa từng sử dụng sức mạnh cường đại như thế, còn là trực tiếp từ lòng bàn tay phóng ra.
Làm như vậy rất khó.
Muốn phóng linh lực thuần túy không khó.
Nhưng mà sau khi phóng ra muốn có một hiệu quả sát thương nhất định thì rất khó.
Vì sao?
Cái này phải nói từ tính chất của linh lực.
Sự hứng trí của linh lực quyết định hiệu quả dùng nó để thi pháp.
Điều này là chắc chắn.
Lực tự nhiên là trực tiếp sử dụng sức mạnh thuần túy nhất để phóng thích pháp thuật, cho nên tương ứng sẽ dẫn tới một lực cản.
Rất nhiều người thực lực chưa đạt tới trình độ vượt qua được lực cản này.
Cho nên, pháp thuật mà bọn họ phóng ra không tránh khỏi vẫn có những sai sót không hoàn hảo.
Hơn nữa – quan trọng nhất là hành vi của bọn họ sẽ làm phát sinh một vấn đề nghiêm trọng.
Đó chính là bọn họ sẽ làm hạn chế tính chất pháp thuật của mình.
Theo Tô Tiểu Bạch thì hậu quả này rất nghiêm trọng.
Bởi vì điều này dẫn tới lúc bọn họ thi pháp chỉ có thể chọn phạm vi rất nhỏ.
Nhưng mà đối với những pháp sư bình thường thì không có