"Tô Tiểu Bạch, năng lực linh áp của ngươi không tệ ha! "
Thi cốt đạo nhân lại phát ra một trận cười lạnh, kêu lên:"
"Hay thật, hay thật! Ngươi đã thành công khơi dậy sự hứng thú của ta, Tô Tiểu Bạch! Chờ lát nữa ta giết ngươi xong rồi thì sẽ nghiên cứu cẩn thận ngươi đã vận dụng nguyên tố linh áp như thế nào!"
"Đây là tất cả những gì ngươi muốn nói sao?"
Tô Tiểu Bạch hét lớn một tiếng: "Đêm nay chúng ta chắc chắn sẽ có người sống kẻ chết! Mà ta dám cam đoan, hôm nay người sống sót khẳng định không phải là ngươi! Ngươi hãy đền mạng cho tội lỗi chồng chất của mình đi, Thi cốt đạo nhân!"
"Ngươi cũng chỉ nói được như vậy mà thôi! Ngươi muốn đánh bại ta như thế nào hả?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thi cốt đạo nhân nghe Tô Tiểu Bạch nói như vậy, tức khắc lại cười lạnh một tiếng, sắc mặt cũng càng thêm âm trầm.
"A, ngươi còn chưa nhìn rõ hay sao?"
Tô Tiểu Bạch vừa chiến đầu cùng Thánh nhân, vừa nói: "Thi cốt đạo nhân! Dựa vào linh áp vừa rồi, ngươi còn chưa ý thức được là hôm nay ngươi sẽ chết bất đắc kỳ tử tại đây sao? Xem ra tu vi của ngươi còn chưa đủ!"
Cái gì?
Cái thằng nhóc con kia lại dám can đảm nói tu vi của mình còn chưa đủ? Này thật là không thể chịu đựng được mà!
Thi cốt đạo nhân bị Tô Tiểu Bạch nói đến như vậy, hết sức bực bội.
Sở dĩ hắn bực bội như vậy, đương nhiên là bởi vì lời nói của Tô Tiểu Bạch thật sự là đã chọc trúng chỗ đau của hắn, tại sao lại nói như vậy chứ?
Đương nhiên là bởi vì Thi cốt đạo nhân thật sự là quá mạnh mẽ.
Đồng thời, cũng quá tự phụ.
Hắn mê luyến chìm đắm trong nghiên cứu tử linh pháp thuật của chính mình rất lâu.
Đồng thời, cảm thấy ở phương diện này, bản thân hắn thậm chí đã có hiểu biết không ít về cả tri thức cùng với văn hóa thơ phú của Tu Tiên giới.
Thi cốt đạo nhân cảm thấy chính mình thông minh tuyệt đỉnh.
Không chỉ có thông minh tuyệt đỉnh, hắn còn cảm thấy khả năng phân tích tri thức, tìm được linh cảm của bản thân là vô cùng đáng tin.
Hắn cảm thấy bản thân hắn đã phô bày ra quá nhiều điều có thể chứng minh thực lực của chính mình.
Hơn nữa bởi vì hắn cảm thấy lượng tri thức mà hắn đã tích lũy được là quá nhiều, cho nên cho tới bây giờ, gần như đối mặt với tất cả những vấn đề nan giải đều không cần phải suy nghĩ quá nhiều.
Chỉ cần nghe sơ qua