Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1767


trước sau



Tuy rằng lang yêu tạm thời đã bị bọn họ đánh lùi, nhưng nó cũng không rời đi, mà là đứng tại chỗ, đứng thẳng tắp mà nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Bạch, muốn bao nhiêu đáng sợ thì có bấy nhiêu đáng sợ.

Tô Tiểu Bạch cau mày, cũng không có sợ hãi, nàng thì dựa gần sát vào người Tô Tiểu Bạch, các nàng dùng vẻ mặt cảnh giác mà nhìn chằm chằm con lang yên này.

Vào ngay lúc này, đột nhiên truyền đến một trận tiếng vỗ tay, ba người bọn họ không khỏi kinh ngạc, vì dù sao ở đây mà có người, thì đúng là một chuyện vô cùng hiếm thấy.

Nhưng không đợi bọn họ hết kinh ngạc, thì đã nhìn thấy một bòng người nhàn nhạt xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà khi con lang yêu tu thần ác sát nhìn thấy người kia, lập tức biến thành một con cún con ngoan ngoãn chạy về phía người nọ.

Nó chạy đến bên chân của người kia, thái độ vô cùng hèn mọn.

Khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mọi người đều có chút ngạc nhiên, bọn họ nhìn người trước mặt kia, trong đáy mắt toát ra một cảm giác, Tô Tiểu Bạch nhận ra được rằng Tinh thần văn minh sư cũng không phải là kẻ tốt lành gì, bởi vì hắn có thể cảm nhận được được ác ý trong đáy măt của Tinh thần văn minh sư kia.

Hắn nhíu mày, lạnh lùng tiến lên một bước chất vấn:
"Ngươi đến đây làm cái gì? Ngươi muốn làm gì?"
Ánh mắt của Tinh thần văn minh sư nhìn bọn họ vô cùng âm trầm, tầm mắt quét qua mặt mỗi người bọn họ.

Hắn lạnh lùng nói:
"Các ngươi lập tức rời khỏi nơi này cho ta, bằng không ta sẽ khiến cho các ngươi chết không có chỗ chôn.

"
Tô Tiểu Bạch ngay tức thì cười lạnh, hắn khinh thường nhìn thằng cha kia, trong ánh mắt hắn còn mang theo một chút nghiền ngẫm, bình tĩnh mở miệng nói:
"Ngươi là cái thá gì mà dám lệnh cho ta, ta không muốn đi đấy, ngươi làm gì được ta?"

Người kia không ngờ rằng Tô Tiểu Bạch sẽ nói như vậy, lạnh lùng nở nụ cười, nghiến răng nghiến lợi nói với Tô Tiểu Bạch: "Nếu như ngươi không đi, ta sẽ cho ngươi phải trả giá đặt bằng chính tánh mạng của mình, đến lúc đó ta coi ngươi có đi hay là không.

"
Khi Tô Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ của người này, không khỏi nhíu mày, nhìn ánh mắt của hắn cũng ngập tràn sự lạnh lugf.

Hắn bình tĩnh mở miệng nói:
" Nếu như muốn chúng ta rời

khỏi đây, thì cũng phải chỉ đường cho chũng ta, chúng ta phải làm cách nào mới có thể rời khỏi nơi này, nếu không thì chúng ta có muốn cũng chẳng thể nào rời khỏi nơi này được.

"
Khi người kia nghe được lời này của Tô Tiểu Bạch, trên mặt lộ ra một chút bình tĩnh.

Hắn lạnh lùng nhìn Tô Tiểu Bạch, rồi sau đó nói từng câu từng chữ:
"Tiểu tử nhà ngươi, đứng là nhanh mồm dẻo miệng, nhưng ta lại muốn nhìn thử coi ngươi có thể kiêu ngạo tới khi nào.

"
Ánh mắt hắn khi nhìn Tô Tiểu Bạch tràn ngập sự nghiền ngẫm, mà Tô Tiểu Bạch khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không tự chủ được nhăn mày.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Trong lòng hắn ngay tức thì xuất hiện một loại dự cảm không hay, người này thoạt nhìn thì đúng là không dễ chọc vào, không biết sau lưng hắn còn có âm mưu quỷ kế gì nữa.

Tô Tiểu Bạch nghĩ như vậy, nên ánh mắt nhìn hắn tràn ngập sự lạnh lùng, nhưng khi người kia nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Tiểu Bạch, không khỏi từng bước ép sát đến, hắn muốn bức tử Tô Tiểu Bạch.

Mà khi Tô Tiểu Bạch nhìn thấy hắn công kích thì rất ngạc nhiên, hắn không chút do dự hành động, trực tiếp vỗ vào người của Tinh thần văn minh sư.

Tinh thần văn minh sư bị đau, hắn nhíu mày, thân mình lui về sau vài bước, nhưng trong ánh mắt hắn vẫn mang theo một sự độc ác.

"Tiểu tử thúi, ngươi lại dám xuống tay với ta, được đấy, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta rồi, ta sẽ khiến cho ngươi biết được cái giá phải vì dám ra tay với ta.

Khi Tô Tiểu Bạch nghe thấy lời này, vẻ mặt hắn vô cùng khinh thường, ánh mắt mang đầy sự lạnh lùng, không tự chủ được mở miệng nói: "Phải không? Ta thật sự muốn nhìn thử xem, rốt cuộc thì có chỗ nào khác biệt"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện