Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1791


trước sau



Sáng ngày hôm sau, Tô Tiểu Bạch ăn qua loa vài thứ liền đi ra khỏi ranh giới.

“Thế nào!”
Kha Sương ở trong kết giới hỏi.

“Khá tốt, phải thích ứng một chút!”
Tô Tiểu Bạch chậm rãi đi, lúc đầu thân thể có hơi lắc lư, sau khi đi được mấy chục thước, mới ổn định lại, hắn xoay người nói.

“Ta đi thu thập dược liệu trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Hảo, ngươi cẩn thận!”
Kha Tuyết thấy bóng dáng Tô Tiểu Bạch dần dần bị cây cối che khuất, lúc này mới nói với Phong Bất Hoa ở bên cạnh.

“Nếu không ta đi xem trong phạm vi cửa ra vào có đồ vật gì triệt tiêu được ảnh hưởng của trọng lực không?”
“Được, chúng ta cùng đi, Kha Sương đi thôi.


Tầng bốn tháp Khóa Yêu, ranh giới cửa ra vào.

“A, không đợi Tô Tiểu Bạch mang dược liệu về sao?”
Hoa Hoa với Kha Tuyết đã đi về phương hướng khác, Kha Sương thấy bên ngoài không có động tĩnh, hơi lo lắng.

“Không cần sợ, đêm qua hình như Tô Tiểu Bạch đã thăng cấp lá chắn, muốn bảo toàn tính mạng chắc là không có vấn đề.

” Phong Bất Hoa quay đầu, vẻ mặt thoải mái, có lẽ là thoải mái hơn so với hoàn cảnh tầng thứ ba, tiến vào tầng thứ tư, cũng không khẩn trương như trước.

“Được rồi! Đợi ta!”
Kha Sương mang một viên tinh thạch định vị đặt ở trên mặt đất, lúc này mới đuổi theo hai người Kha Tuyết.

“Ngươi nghĩ ở đây có đồ vật gì ăn được không, Kha Sương, trong không gian của ngươi cũng không còn nhiều thức ăn tươi đúng không!”

Kha Tuyết lấy một cái dao ngắn từ trong bao, đây là công cụ để thu thập dược liệu, cây cối xung quah vừa cao vừa to, trong không khí tươi mát tỏa ra hương vị cây cối với bùn đất nhiệt đới, đâu đâu cũng là dáng vẻ tràn đầy sức sống.

“Ngươi biết thử độc không?”
Phong Bất Hoa không am hiểu cái này, muốn thu thập thức ăn trong môi trường phụ sinh, đương nhiên phải kiểm tra xem có độc hay không trước.

“Biết một chút!”
Bản thân Kha Tuyết có nghiên cứu tu luyện độc tố nên từng đọc bộ sách về các loại độc tố, hơn nữa Tô Tiểu Bạch là dược sư, dù nàng không xác định được thì chờ Tô Tiểu Bạch về cũng không sao.

“Nhìn xem, cái cục

lớn ở trên cây kia là gì vậy! Chưa từng nhìn thấy!”
Phong Bất Hoa nhìn về phía trước, ngửa mặt chỉ vào một cái cây rất cao, bên trên có mấy quả to bằng đầu người.

“Chưa từng nhìn thấy!”
Kha Sương nhìn theo cũng không biết, Kha Tuyết nhìn không có gì nguy hiểm nói.

“Ta đi lên xem thử, các ngươi chờ một chút!”
Nói xong, nàng chạy đến, giẫm lên thân cây còn to hơn người, thoải mái leo lên cây.

“Rất lớn!”
Có thể vì nguyên nhân khoảng cách, ở phía dưới nhìn không rõ, sau khi Kha Tuyết lên mới phát hiện quả này phải to khoảng nửa thước.

“Qủa này rất cứng, để ta ném xuống!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau vài cái đưa đẩy, quả cự lớn kia ba một cái rời khỏi thân cây rơi xuống dưới.

Nhìn quả còn to hơn dự đoán, sợ bị đập vào, Hoa Hoa nắm tay Kha Sương chạy cách xa cây đại thụ.

“Phanh!”
Không biết là khoảng cách cao, quả không đủ cứng hay là do rơi xuống tảng đá, mà quả vốn cứng rắn rơi xuống đất lập tức vỡ ra.

Nước trong suốt từ trong quả bắn ra, Kha Sương sợ tới mức hét ầm lên, Phong Bất Hoa nhanh chóng khởi động kết giới.

Sau khi Tô Tiểu Bạch ra khỏi ranh giới cửa ra vào, cảm nhận được ở vùng lân cận có rất nhiều linh lực dao động không hề nhúc nhích, chắc là phát ra từ dược liệu.

Có lẽ là do hoàn cảnh nơi này, lúc ở tầng thứ ba có hàm lượng dược liệu rất thấp, mà ở đây lại có ở khắp nơi.

Trên mặt đất lá rụng thật dày, bùn đất cũng rất ẩm ướt.

Mặc dù đường dễ đi hơn tầng thứ ba nhưng trọng lực làm Tô Tiểu Bạch rất mệt…



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện