Xa xa vài ngọn núi bị thực vật bao trùm, bị sương mù bao trùm mờ ảo, chỗ mình đang đứng là bên cạnh một sơn cốc thật dài.
Một con sông rất lớn ở chỗ thấp nhất của sơn cốc, hai bên vòng vài vòng đều không nhìn thấy điểm cuối.
Trong lòng Tô Tiểu Bạch có hơi cao, rất nhiều linh thú đều phải dựa vào sông để sinh tồn, xem ra trong sơn cốc này có rất nhiều linh thú, đương nhiên dược liệu cũng không ít.
Vì trọng lực nên phi hành cần tiêu hao rất nhiều linh lực, cho dù có tinh thạch khôi phục cũng không thể bay xa, Tô Tiểu Bạch chỉ có thể từ từ chậm rãi đi về phía sông lớn.
“Tô Tiểu Bạch! Tô Tiểu Bạch!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mới vừa đi được một đoạn thì một giọng nói từ trong bọc truyề đến làm hắn sợ tới mức ném bọc ra.
“Có nghe thấy không, ta là Kha Sương?”
Tô Tiểu Bạch nghe thấy giọng nói từ phát ra trong bọc, vẫn không buông xuống đề phòng, khởi động lá chắn, lúc này mới tới kiểm tra bọc.
“Kha Sương?”
Tinh thạch tọa độ trước mặt lóe lên, cảm giác linh lực trong đó đang phát huy tác dụng.
“A, đêm qua vừa thăng cấp kỹ năng, chưa kịp nói với ngươi, tinh thạch tọa độ có công năng trò chuyện!”
Bên kia hình như không nghe thấy Tô Tiểu Bạch nói chuyện.
“Đúng rồi, ngươi dùng linh lực kích hoạt một chút, sẽ truyền được âm thanh tới đây, bây giờ mỗi lần nói chuyện đều phải kích hoạt, đêm nay lại thăng cấp, có lẽ sẽ không cần phải như vậy nữa!”
“Kha Sương, nghe thấy không?”
Lúc Tô Tiểu Bạch nói chuyện, cảm giác linh lực trong tinh thạch từ từ tiêu hao từng chút một, khó trách dùng tốt hơn tinh thạch khôi phục, xem ra chế tác một khối cũng không dễ.
“Nghe thấy, nghe thấy! Tốt quá rồi!”
Bên Kha Sương truyền đến tiếng cười ha ha, tiếp theo truyền đến tiếng Kha Tuyết.
“Tô Tiểu Bạch, bên huynh thế nào?”
“A, khá tốt.
”
“Xì xào!”
Lúc Tô Tiểu Bạch trả lời Kha Tuyết trong bụi cây truyền đến một tiếng động lớn.
Ngay sau đó một đàn linh vật giống như bị cái gì kinh động