Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1793


trước sau



Xa xa vài ngọn núi bị thực vật bao trùm, bị sương mù bao trùm mờ ảo, chỗ mình đang đứng là bên cạnh một sơn cốc thật dài.

Một con sông rất lớn ở chỗ thấp nhất của sơn cốc, hai bên vòng vài vòng đều không nhìn thấy điểm cuối.

Trong lòng Tô Tiểu Bạch có hơi cao, rất nhiều linh thú đều phải dựa vào sông để sinh tồn, xem ra trong sơn cốc này có rất nhiều linh thú, đương nhiên dược liệu cũng không ít.

Vì trọng lực nên phi hành cần tiêu hao rất nhiều linh lực, cho dù có tinh thạch khôi phục cũng không thể bay xa, Tô Tiểu Bạch chỉ có thể từ từ chậm rãi đi về phía sông lớn.

“Tô Tiểu Bạch! Tô Tiểu Bạch!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mới vừa đi được một đoạn thì một giọng nói từ trong bọc truyề đến làm hắn sợ tới mức ném bọc ra.

“Có nghe thấy không, ta là Kha Sương?”
Tô Tiểu Bạch nghe thấy giọng nói từ phát ra trong bọc, vẫn không buông xuống đề phòng, khởi động lá chắn, lúc này mới tới kiểm tra bọc.

“Kha Sương?”
Tinh thạch tọa độ trước mặt lóe lên, cảm giác linh lực trong đó đang phát huy tác dụng.

“A, đêm qua vừa thăng cấp kỹ năng, chưa kịp nói với ngươi, tinh thạch tọa độ có công năng trò chuyện!”
Bên kia hình như không nghe thấy Tô Tiểu Bạch nói chuyện.

“Đúng rồi, ngươi dùng linh lực kích hoạt một chút, sẽ truyền được âm thanh tới đây, bây giờ mỗi lần nói chuyện đều phải kích hoạt, đêm nay lại thăng cấp, có lẽ sẽ không cần phải như vậy nữa!”
“Kha Sương, nghe thấy không?”
Lúc Tô Tiểu Bạch nói chuyện, cảm giác linh lực trong tinh thạch từ từ tiêu hao từng chút một, khó trách dùng tốt hơn tinh thạch khôi phục, xem ra chế tác một khối cũng không dễ.

“Nghe thấy, nghe thấy! Tốt quá rồi!”
Bên Kha Sương truyền đến tiếng cười ha ha, tiếp theo truyền đến tiếng Kha Tuyết.

“Tô Tiểu Bạch, bên huynh thế nào?”

“A, khá tốt.


“Xì xào!”
Lúc Tô Tiểu Bạch trả lời Kha Tuyết trong bụi cây truyền đến một tiếng động lớn.

Ngay sau đó một đàn linh vật giống như bị cái gì kinh động

bay lạp lạp lên bầu trời.

“Bên huynh có tiếng gì vậy?”
Kha Tuyết nghe thấy bên Tô Tiểu Bạch có tiếng kỳ quái, Tô Tiểu Bạch thấy đàn linh thước* bay về phía bầu trời, hơi sửng sốt.

*chim khách
“A, không có gì, là chim!”
Linh thước là linh thú rất bình thường, ở một mình lực công kích rất thấp, chỉ có dựa vào đàn mới bảo đảm được an toàn, bởi vì chúng nó ăn tạp, nên số lượng trải rộng khắp đại lục…
Lúc ở tầng ba tháp Khóa Yêu, đã từng nhìn thấy linh thước màu trắng, linh thước bay lên vừa rồi giống như đúc linh thước của thành Thủy Nguyệt, nhưng Tô Tiểu Bạch vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.

“Chúng ta tìm được một ít thức ăn, ăn rất ngon!”
Hình như Kha Tuyết đang uống gì đó, tiếng kêu ùng ục ùng ục truyền tới thông qua tinh thạch tọa độ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch cẩn thận lắng nghe, lúc này mới nói.

“Không có độc chứ?”
“Không có, xác nhận rồi!”
Lúc này Tô Tiểu Bạch mới yên tâm, vừa thu hồi bọc bị mình ném tới một bên, vừa nói.

“Tinh thạch tọa độ này có phải nên đổi tên rồi hay không?”
“Hình như vậy!”
Kha Sương nói một câu, chắc là đang nghĩ tên, Tô Tiểu Bạch xác nhận phương hướng, đi về phía sông lớn.

Hiện giờ hắn đang ở giữa sườn núi, sông lớn ở chỗ thấp nhất, quan sát một chút, dựa theo tốc độ này, nhanh nhất cũng phải giữa trưa mới đến được.

“Gọi là tinh thạch mạo phao* được không?”
*Nổi lên



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện