Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1802


trước sau



Hắn không mang lưới, nhưng lúc trước ở tầng thứ ba có tiêu diệt rất nhiều nhện, lấy được rất nhiều nguyên vật liệu, buổi tối, đám Kha Sương rút ra chút thời gian thử làm cái lưới nhỏ, lúc này lấy ra, dùng linh lực khống chế tốt, ném ra sông.
Bùm một tiếng, lưới lọt vào trong nước lập tức chìm xuống, lúc Tô Tiểu Bạch đang đợi thì một trận dao động lớn truyền đến từ dưới đáy sông.
Dao động đang lao nhanh về phía mình, tốc độ nhanh như vậy hơn nữa mức độ dao động cũng làm Tô Tiểu Bạch cảm nhận được nguy hiểm, ném lưới đánh cá nhện trong tay ra, nhảy về phía sau, Linh Hỏa trường thương sưu một tiếng bay về phía kẻ địch.
“Ầm!”
Mặt nước bùng nổ bắn lên một mảng bọt nước lớn, hình như trường thương đánh trúng cái gì đó, chấn động rất mạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch cảm giác linh lực dao động của kẻ địch không biến mất, xem ra trường thương cũng không giết chết được, lập tức khởi động lá chắn.

Hắn triệu hồi trường thương, trên mặt nước bọt nước bắn lên đều hạ xuống, như vậy mới nhìn rõ bộ dạng đối phương, không ngờ lại là một con người, từ đáy nước đi lên lại là con người.

Tô Tiểu Bạch biến sắc, chẳng lẽ là linh thú biến thành, giống như Băng Phượng ở tầng thứ ba.
Không dám khinh thường, hắn tăng cường lá chắn đến mức cao nhất, lúc này mới hỏi.
“Ngươi là ai!”
Ai ngờ đối phương trôi nổi ở trên mặt nước, không trả lời còn công kích tới.
“Uy uy uy!”
Mấy đạo kiếm thủy bay ra từ trên mặt nước đánh thẳng vào Tô Tiểu Bạch, số lượng kiếm thủy dày đặc, bao phủ quanh vị trí trên không Tô Tiểu Bạch, làm hắn không thể chạy thoát.
Kỹ năng thật lợi hại, hắn cảm giác được kiếm thủy có linh lực dao động rất lớn, không phải dao động khắp mà là mỗi cái đều có tính công kích không nhỏ.
Phịch một tiếng, kiếm thủy đánh vào lá chắn lập tức vỡ thành bọt nước bắn ra khắp nơi.


Lần này công kích làm cho hắn có cơ sở, lá chắn nhoáng một cái lắc lư, xem ra có thể ngăn

cản được công kích của kẻ địch.
Tiếp theo kiếm thủy phả vào mặt, liên tục đánh vào lá chắn, mỗi một lần Tô Tiểu Bạch đều phải dùng không ít linh lực để ngăn cản, chờ tới lúc kiếm dày đặc hết, Tô Tiểu Bạch đã tiêu hao một phần mười linh lực.

Tô Tiểu Bạch lui về phía sau mấy bước, tính kéo dãn chút khoảng cách với kẻ địch, bởi vì trọng lực nên hành động có hơi chậm chạp.
“Ngươi là nhân loại đến từ bên ngoài sao?”
Tô Tiểu Bạch đột nhiên nghe thấy đối phương nói chuyện, người nọ bay lên cao một chút, không công kích nữa mà nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch, giống như đang nghi ngờ.

Tô Tiểu Bạch thấy kẻ địch không công kích thì nói.
“Đúng vậy, ngươi là người hay linh thú?”
Đến bây giờ Tô Tiểu Bạch vẫn không biết mình đang đánh nhau với cái gì, lúc này mới hỏi.
“Đương nhiên là người! Ngươi là người thành nào?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thành Thủy!”
Tô Tiểu Bạch vẫn không hủy bỏ lá chắn, hắn còn chưa làm rõ lai lịch của người này.
“Chưa từng nghe qua! Ta là thành Nam Bình, ta tên Chu Dũng, ngươi gọi ta A Dũng là được!”
Chu Dũng hạ xuống bãi đá, lại hỏi.
“Vừa rồi vì sao ngươi lại dùng lưới đánh cá công kích ta? Làm ta phải dừng tu luyện!”
Lúc này Tô Tiểu Bạch mới hiểu nguyên nhân Chu Dũng xuất hiện.
“Ta chỉ muốn bắt cá, rừng cây ở đây không có gì ăn được!”
“Thì ra là vậy, đúng là không có thứ gì ăn được, ở cửa ra vào có một chút, nhưng mà giờ trở về cũng không kịp.”
Khảng cách hai người có hơi xa.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện