“Vậy là tốt rồi!”
Sở Sở thởi phào nhẹ nhõm, hỏi tiếp.
“Tô Tiểu Bạch, mỗi người đều phải mang một khối sao?”
“Đúng vậy, một mình ta đánh cũng đủ tinh thạch, các ngươi cứ an tâm chờ ở ranh giới đi, không được buông lỏng đề phòng, ta đã gặp một người pháp sư hệ thủy, cũng may đối phương không có ác ý!”
Trong tháp Khóa Yêu quan hệ giữa người với người rất căng thẳng, chủ yếu là do chiến lợi phẩm ở đây giá trị rất cao, thấy hơi tiền nổi máu tham là chuyện bình thường, giống như lúc gặp Chu Dũng vậy, hắn đã chủ động nói với mình chuyện trọng lực, còn trao đổi vật tư, coi như Tô Tiểu Bạch gặp may.
Tô Tiểu Bạch từ từ kể lại chuyện gặp được Chu Dũng cho các nàng nghe.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nếu có người tới gần các ngươi, nhất định phải tránh mặt, trước tiên dò xét thực lực với ý đồ của đối phương rồi mới quyết địch có giao thiệp hay không.
”
Tô Tiểu Bạch lo lắng ba nữ tử nhất thời lơ là, dặn dò cẩn thận, nhưng mà có dặn đi dặn lại cũng không bằng mình nhanh chóng trở về.
“Tô Tiểu Bạch, chúng ta biết rồi, có kết giới của Hoa Hoa, lúc gặp kẻ địch chúng ta sẽ núp đi là được!”
Có Linh nhi ở trong đội Tô Tiểu Bạch cũng yên tâm hơn, nếu ai cũng giống như Sở Sở thì hắn không dám đi ra ngoài một mình.
“Tốt, đêm nay có thể trở về rồi, rất nhanh!”
Sở Sở nghe vậy liền hỏi.
“Tô Tiểu Bạch, huynh có nhớ chúng ta không, nhớ ai nhất?”
Vừa hỏi đến cái này, cả Linh nhi và Hoa Hoa đều im lặng, Tô Tiểu Bạch ho khan một tiếng mới nói.
“Cái này, đều nhớ!”
“Ngươi không trả lời câu hỏi của ta, trở về không làm đồ ăn ngon cho người!”
Từ trước tới giờ Sở Sở chỉ biết làm màu, lời nói này hoàn toàn không có chút uy hiếp nào.
Tắt tinh thạch mạo phao, Tô Tiểu Bạch lắc đầu, tiếp tục xử lý xác của Thủy Ngưu Thú ở trên mặt đất.
“Bây giờ đã có một viên, ít nhất còn cần ba viên nữa mới đủ cho cả đội.
”
Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn về phía sông lớn, vị trí bãi đá này rất tốt,