Nhìn xuống phía dưới, thấy bộ dạng Thủy Ngưu Thú đã thay đổi, lúc trước còn hùng hổ, giờ đã ngã trái ngã phải.
“Rống!”
Nó không cam lòng tru lên một tiếng, giãy giụa đi về phía Tô Tiểu Bạch, nhưng sức lực đang tiêu hao nhanh chóng, linh lực trong cơ thể lại không thể điều động.
Tô Tiểu Bạch yên lặng nhìn bộ dạng của kẻ địch, chờ đợi đối phương tự chết.
Cuối cùng Thủy Ngưu Thú ngã trên mặt đất cách cây đại thụ một khoảng khá xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có vẻ độc tố đã phát huy tác dụng, dưới tác động của trọng lực phòng ngự vật lý của nhóm linh thú đã mạnh lên rất nhiều nhưng không vẫn không có ưu thế ngăn cản độc tố.
Tô Tiểu Bạch nhảy xuống mặt đất, xác Thủy Ngưu Thú vẫn tản ra rất nhiều độc tố, không thể tới gần.
Hắn lấy một đoạn dây thừng với móc câu, câu xác dùng sức kéo đi.
May mà cách rừng rậm không xa, một lát sau hắn đã kéo cái xác vào trong rừng cây, dùng một ít giải độc Thất Tinh Thảo, lại dùng cành cây trùm lên, sau đó trở lại bên bãi đá, dấu vết bẫy rất rõ ràng phải xử lý một chút.
Dấu vết lửa cháy với độc tố ăn mòn rất khó xử lý, hắn bộn rộn một lúc mới rửa sạch sẽ.
Tảng đá bị cháy xém dùng một đống lá khô che đi, độc tố thì dùng Thất Tinh Thảo trung hòa, chỉ cần không tới gần sẽ không phát hiện ra.
Làm xong những việc này, Tô Tiểu Bạch lập tức bố trí bẫy rập ở một chỗ khác.
Vẫn là độc tố nấm hình người, liều thuốc vẫn như vậy, đã xử lý xong bẫy rập hắn mới trở lại trên cây nghỉ ngơi.
Động tĩnh vừa rồi không nhỏ, chắc là tạm thời sẽ không có linh thú xuất hiện, không biết đám Sở Sở đang làm gì, Tô Tiểu Bạch lấy tinh thạch mạo phao ra kích hoạt.
Chỉ một lát, tinh thạch lập lòe vài cái, chứng tỏ đối phương đã nhận được đề xuất trò chuyện, Tô Tiểu Bạch rót vào một ít linh lực, nói: “Sở Sở?”
“Tô Tiểu Bạch, sao vậy, có phải gặp vấn đề gì không?”
Sở Sở ở bên kia đang bận thu thập thức ăn.
“Không có việc gì, mới xử lý xong một con linh thú sắp