Dùng linh lực thí nghiệm xong trả lại cho Phong Bất Hoa, đối phương nhanh chóng cầm lấy.
“Thế nào?”
“Ban đầu là một trăm bảy mươi, bây giờ là hai trăm linh hai, tuy rằng không nhiều như Thất Thủ của Sở Sở nhưng cũng tăng lên năm mươi truyền, tăng gần một phần tư.”
Phong Bất Hoa kéo ra, mặt ngoài của bảo kiếm xuất hiện một tia ánh sáng màu trắng, lúc đầu không có.
“Còn pháp trượng nữa.”
Bởi vì cũng tu luyện một ít pháp thuật nên nàng muốn dùng nguyên tố chín mươi gia tăng cả pháp trượng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch lại làm thêm lần nữa, Phong Bất Hoa cầm hai vũ khí trong tay nói.
“Qúa lợi hại, có lẽ bây giờ lực công kích của ta cũng xấp xỉ ngươi rồi.”
Lần này gia tăng giúp Phong bất Hoa cũng có thể phụ trách công kích chính trong đội ngũ, hơn nữa nàng còn có ưu thế về tốc độ.
Nếu Tô Tiểu Bạch không thăng cấp vũ khí thì mình còn mạnh hơn hắn.
“Linh nhi, pháp trượng của ngươi.”
“Thuốc tễ độc tố ngày hôm qua huynh nói, nghiên cứu thế nào rồi?”
Đưa pháp trượng cho tô Tiểu Bạch, Linh nhi vẫn muốn gia tăng công kích độc tố của mình, bởi vì nàng cũng tu luyện chữa khỏi, mỗi khi trong đội ngũ có người bị thương nàng đều thấy áy náy, lần nào cũng đều là nhóm đồng đội xông lên trước.
“Đương nhiên, ta đã nghiên cứu rất kỹ, lát nữa ngươi sẽ biết!”
Tô Tiểu Bạch lấy bình thủy tinh ra, bên trong là thuốc tễ trong suốt có một chút màu xanh lá.
“Cái này khá nguy hiểm, ta đi ra bên kia, cho dù có xảy ra chuyện gì, các ngươi đều không được qua đó, ta có thể tự đảm bảo an toàn cho mình.”
“Huynh có cần một bộ chữa khỏi không.”
Linh nhi thấy Tô Tiểu Bạch phải mạo hiểm thì hơi lo lắng.
“Không sao, chữa khỏi có thể sẽ ảnh hướng đến thao tác, ta khởi động lá chắn là được!”
Sở Sở thu hồi Thất Thủ, thấy Tô Tiểu Bạch cầm vũ khí của Linh nhi với thuốc tễ kỳ quái bỏ đi.
Tô Tiểu Bạch giữ một khoảng cách an toàn với nhóm đồng đội, lúc này mới cắm pháp trượng xuống đất.
Khởi động lá chắn, đảm bảo phòng thủ tốt,