Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1836


trước sau



“Chỉ cần tốn một ít linh lực là có thể tự động thu bất kỳ cái gì, về sau chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, hơn nữa cũng không cần chịu đựng xác chết.


Nhớ lại lúc ở tầng thứ ba, các loại xác chết nhện làm mọi người hơi ghê tởm.

“Kỹ năng này đúng là dùng rất tốt, cỡ của không gian có thăng cấp không?”
“Có, tăng lên hai thành!”
Đừng xem thường hai thành này, vì nó còn hơn mấy bọc không gian trên người rất nhiều, nhờ có Sở Sở nên bọn họ rất thuận tiện.

Nếu chỉ có bọc không gian thì Tô Tiểu Bạch phải từ bỏ một ít dược liệu vân vân, nhưng có Sở Sở thì không phải lo lắng, chỉ cần thu thập là được.

“Không biết phía sau còn phải gặp nguy hiểm gì, đêm nay ta tính tu luyện thêm ẩn thân, như vậy sẽ không liên lụy đến mọi người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sở Sở luôn lo lắng Tô Tiểu Bạch sẽ vì an toàn của mình mà bị phân tâm, kỹ năng không gian đã thăng cấp tới Bình Cảnh, nên dừng lại một chút, thăng cấp ẩn thân trước.

“Tốt, đây là thuốc tễ!”
Tô Tiểu Bạch lấy thuốc tễ thăng cấp ra, lúc trước phải mất đến bảy ngày mới hiểu rõ được.

“Dùng được không?”
Sở Sở nhớ tới hiệu quả của thuốc tễ hôm đó, vui vẻ hỏi.

Tô Tiểu Bạch gật đầu, uống xong bắt đầu tu luyện.

“Ta đi tăng cường chữa trị.


Linh nhi nghĩ, lúc công kích độc tố đánh vào người Cự Vương cũng tạm ổn rồi, không cần vội vàng thăng cấp, ngược lại chữa trị thì có hơi kém hơn, lá chắn của Tô Tiểu Bạch vẫn là mạnh nhất.

Vừa hay kỹ năng chữa trị cũng khống chế được tốc độ truyền linh lực, chữa trị càng cao thì tốc độ truyền linh lực càng nhanh, lúc trợ giúp đồng đội cũng hiệu quả càng lớn.

Mọi người bắt đầu tu luyện, mãi đến khuya mới dừng lại nghỉ ngơi, trong đường hầm rất yên lặng, có bẫy rập, nếu có thứ gì tới gần sẽ nhắc nhở mọi người.

Buổi sáng ngày hôm sau.

“Tô Tiểu Bạch, ăn quả này được không?”

Linh nhi với Phong Bất Hoa đang chuẩn bị điểm tâm, Sở Sở phụ trách hoa quả, Tô Tiểu Bạch đi thu lại bẫy rập đồng thời đi vào trong đường hầm môt đoạn.

“Được!”
Tô Tiểu Bạch với đồng đội ăn điểm tâm.

“Vừa rồi có phát hiện gì

không?”
Phong Bất Hoa vừa ăn vừa hỏi.

“Không, ngay cả động vật nhỏ cũng không có, tạm thời đoạn đường hầm này vẫn rất yên ắng, không phát hiện ra xu thế xuống phía dưới, phía sau thì không biết, có lẽ là một vùng biển khác ở Long Cung, hoặc là một chỗ rất sâu.


Tô Tiểu Bạch phán đoán, nhóm đồng đội ăn xong, Chu Dũng ở bên kia cũng chuẩn bị ổn thỏa.

“Có thể xuất phát rồi!”
Tô Tiểu Bạch với Chu Dũng đi đầu, những người khác đi theo sau, bắt đầu thăm dò đi về phía trước.

Dọc đường đi rất im lặng, có tinh thạch chiếu sáng, thỉnh thoảng còn có san hô sáng lên nên bọn họ vẫn nhìn rõ đường.

Đi chưa được một lát, đường hầm bắt đầu rộng hơn, lúc đầu chỉ to bằng một hành lang, bây giờ đã to bằng một đường phố.

“Mọi người nhìn xem, ở đây có dược liệu.


Sở Sở phát hiện ra đầu tiên, sau khi địa hình thay đổi thì có xuất hiện cây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Đúng vậy! Không ngờ trong đường hầm lại có dược liệu, tầng thứ tư đúng là hơi khác biệt, rất thích hợp cho dược liệu sinh trưởng.


Tô Tiểu Bạch đi theo sau Sở Sở, dược liệu là một cây nấm mọc trên tường đá.

“Đây là dược liệu gì vậy?”
Chu Dũng chỉ có kiến thức dược liệu sơ cấp, không biết một số loại dược liệu hiếm gặp.

“Chỉ là nấm mèo bình thường! Có thể dùng để chế tạo thuốc tễ chữa trị!”
Tô Tiểu Bạch hái mấy cây ở trên tường đá xuống cất.

“Chúng ta đi tiếp thôi!”
“Tô Tiểu Bạch, mau tới đây, chỗ này còn có một mảng rất lớn.


Phía trước truyền đến giọng nói của Phong Bất Hoa, có vẻ đã phát hiện ra gì đó.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện