Sở Sở nghe thấy Tô Tiểu Bạch cho đối thương nhiều thuốc tễ như vậy, miệng nhỏ hơi phẩy, khóe miệng lộ rõ hơi khó chịu.
“Cho ngươi này!”
Tô Tiểu Bạch lấy cái bọc đã chuẩn bị trước ra.
“Trong này còn có nhiều thuốc tễ hơn, các ngươi mỗi người một phần, bây giờ tiểu đội có ít người, ở đây lại nguy hiểm như vậy nếu ta không kịp bảo vệ các ngươi, ít nhất những thuốc tễ cũng giúp hai người chắn được.
”
Sở Sở nhận lấy bọc, mở ra xem, đúng là nhiều hơn của Phong Bất Hoa lúc trước, lúc này trong mắt mới có vui vẻ lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà vừa rồi nàng vẫn đang tức giận, không muốn nói tốt, còn lấy tay ôm khuôn mặt.
“Được!”
Linh nhi cất bọc đi, ba người tiếp tục ăn cơm.
“Chắc sương mù đã tan hết rồi.
”
Sau khi ăn xong, Tô Tiểu Bạch đi lên trước, rẽ vào chỗ ngoặt, ba người trên mặt đất vẫn đang hôn mê, không cử động.
Sương mù đã tản đi, Tô Tiểu Bạch sử dụng công cụ dò xét qua, độc tố đã gần như tản hết, đeo khấu trang chắc sẽ không nguy hiểm.
“Các ngươi ở trong này, ta đi lên kiểm tra trước.
”
Tô Tiểu Bạch dặn dò xong, mới từ từ tới gần, hắn dùng công cụ đẩy đẩy mấy cái, ba người vẫn không có phản ứng gì.
“Không nhúc nhích!”
Độc tố hôn mê phải qua hai mươi bốn giờ mới tỉnh lại được, Tô Tiểu Bạch chỉ đang xác nhận xem ba người này có trúng độc thật không.
“Hình như linh lực dao động của họ đã ổn định lại, chắc không phải là giả chứ!”
Linh nhi nhìn thấy biến hóa của bọn họ lúc đánh tới, tuy không phóng ra kỹ năng chứa linh lực nhưng linh lực dao động trên người đúng là rất hỗn loạn.
Giống như nước đun sôi vậy, quay cuồng không có mục đích.
“May mà vừa rồi không công kích bọn họ!”
Tô Tiểu Bạch ngồi xổm xuống bên canh, cảm nhận dược một ít khác thường.
“Sao vậy?”
Linh nhi đang quan sát xung quanh sợ có chuyện ngoài ý muốn Tô Tiểu Bạch không phản ứng kịp.
“Hình như các nàng đã bị công kích về mặt tinh thần, không khống chế được linh lực, vừa rồi nếu dùng pháp thuật công kích các nàng, chắc chắn sẽ làm linh lực hỗn loạn trong cơ thể nổ tung, đến lúc đó chúng ta