Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1882


trước sau



Những ý tưởng này của Ma Tôn Gỉa rất ít ai có thể hiểu được.
Rất nhiều người, cho dù là chính phái hay phản phái (phe phản diện), đều cảm thấy liều lĩnh theo đuổi sức mạnh chính là điên cuồng đi lên, cuối cùng chắc chắn sẽ đi đến con đường tội ác.
Bởi vì khi dùng tất cả mọi thủ đoạn tồi tệ để theo đuổi sức mạnh thì người này đã quay đầu hướng về phía tà ác.
Nhưng mà, sự thật có phải như vậy không? Tô Tiểu Bạch biết, không phải như thế.

Bởi vì bọn họ giải thích khái niệm theo cách này là sai lầm.

Sức mạnh chính là sức mạnh.

Nhưng mà điều này cũng không có nghĩa theo đuổi sức mạnh thuần tùy là phải liều lĩnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hai điều này không hề liên quan.

Sức mạnh thuần túy không có nghĩa là phải mất đi đạo đức.
Lúc này Tô Tiểu Bạch nhìn thấy nhiều ma thú Cự bắt đầu đánh úp về phía mình, xoa xoa tay.

Hắn không phải là muốn ăn những con cua này.

Bởi vì hắn không có hứng thú với thức ăn thủy sản lắm.

Nếu hắn thích ăn thì đã phân biệt được sự khác nhau của biển và sông rồi.

Nhưng mà trước đó Tô Tiểu Bạch đã nói như vậy rồi, bây giờ mà không thử dùng pháp thuật hỏa nướng chúng nó thì còn ra cái gì?
Hắn cảm thấy rất hân hoan nhảy nhót.
Trước đây từng chiến đấu với nhiều ma thú có hình thù kỳ quái, bây giờ đối phó với con cua lớn bình thường như vậy, đúng là có hơi không quen.
Đương nhiên, nếu nói nhìn chúng giống sông như đúc thì cũng không phải.
Bởi vì lớp vỏ của ma thú Cự này có vẻ ngoài không giống sông lắm.

Căn cứ vào hình thể phóng đại lên theo tỉ lệ, sau khi thu nhỏ lại sẽ có cảm giác những ma thú Cự này có lớp vỏ nặng hơn rất nhiều.
Hơn nữa, bên trên còn có một ít gai độc.


Đúng vậy đúng vậy.
Có độc!
Sở dĩ Tô Tiểu Bạch có thể nhìn ra cái này là bởi vì hắn có năng lực quan sát và sự nhận biết về linh lực phi phàm.
Tô Tiểu Bạch cách rất xa vẫn phân tích ra trên người kẻ địch có sinh vật độc tố hay không.

Không phải người tu luyện nào cũng

làm được điều này.

Sau khi biết những ma thú Cự này có hiệu quả độc tố, hắn rất kinh ngạc.
Bởi vì theo hắn biết, ma thú Cự bình thường không có sức mạnh này.
Vì thế, Tô Tiểu Bạch đột nhiên nghĩ tới một chuyện – đàn ma thú Cự này có phải từng biến đổi hay không.

Suy nghĩ của Tô Tiểu Bạch cũng rất hợp lý.
Hơn nữa, đã đoán trúng một nửa.

Vì sao lại nói là một nửa? Đó là bởi vì, cái này không gọi là biến dị, mà là bị Ma Tôn Gỉa rót ma khí vào, sau đó cải tạo thành như vậy.

Về phần biến dị? Chỉ có sinh vật tự tiến hóa mới gọi là biến dị.

Tô Tiểu Bạch thấy độc tố của chúng nó thì cười cười, hét lớn.
“Có thế thôi sao, Ma Tôn Gỉa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Không ngờ ngươi lại đi nuôi một đống ma thú Cự có độc tố biến dị?”
“Hử? Ngươi phát hiện ra? Nhưng mà cái này không phải là biến dị, mà là ta làm cho chúng nó hoàn thành tiến hóa vĩ đại!”
Ma Tôn Gỉa kiêu ngạo nói, trong giọng nói có hơi kinh ngạc.

Bởi vì hắn không ngờ, Tô Tiểu Bạch lại phát hiện ra chỗ đặc biệt của ma thú.

Kẻ này quả nhiên không tầm thường.

Nhưng mà cũng chính vì như vậy mới làm hắn phải nhìn với cặp mắt khác.

Ma Tôn Gỉa rất kiên định với suy nghĩ của mình.

Lúc này ma thú Cự bắt đầu đợt tấn công cường đại với Tô Tiểu Bạch.

Chúng nó có con quơ cái càng công kích về phía Tô Tiểu Bạch, có con bắt đầu phóng những quả cầu lửa với tia chớp về phía Tô Tiểu Bạch



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện