Tù Ngưu không biết nguy hiểm đang tới gần.
Bởi vì trước đó Tô Tiểu Bạch đã thiết lập bẫy rập, sắp kích phát.
Tô Tiểu Bạch ra tay rất nhanh.
Ngay tại lúc Tù Ngưu thi pháp phân tách quả cầu quang lôi hỏa, Tô Tiểu Bạch đã phát động linh lực phản chế lại thi pháp của kẻ địch.
Trong nháy mắt kia, Tù Ngưu không thể phóng thích ra pháp thuật thuộc tính lôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nó quá sợ hãi, ý thức được trước đó Tô Tiểu Bạch phóng ra lôi là có tác dụng này.
Tù Ngưu cảm thấy sợ hãi phát ra từ sâu trong nội tâm.
Bởi vì, Tô Tiểu Bạch đã tính kế tới chỗ sâu như vậy? Điều này thật là khó tin.
Tù Ngưu vội vàng phóng ra quả cầu quang hỏa lôi kịch liệt hơn để đánh lui, đồng thời dùng một bàn tay đánh về phía Tô Tiểu Bạch.
Hắn hy vọng Tô Tiểu Bạch sẽ đánh vào ngọn lửa mạnh này, đốt sạch cơ thể.
Đây không phải ngọn lửa bình thường.
Nó là vật sống, có lối suy nghĩ của mình.
Cho nên lúc phóng ra sẽ dùng cách khó đoán là biến hóa thân hình liên tục để tập kích kẻ địch.
Ngọn lửa mạnh này chắc chắn là rất mạnh.
Năng lượng phóng xạ có ý thức đều rất khủng bố.
Nhưng mà đối với Tô Tiểu Bạch thì đây không là gì cả.
Chỉ là một ngọn lửa sống đang cháy mà thôi.
Theo hắn thấy chỉ cần cường độ pháp lực thấp cho dù nó là chiêu số gì, trong mắt hắn đều không tồn tại.
Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch không những không né tránh ngược lại còn trực tiếp lao đến.
Cả người hắn bị ngọn lửa bao quanh, nhưng một cái lông tóc hắn cũng không bị cháy.
Đây là bởi vì tính kháng thuộc tính của Tô Tiểu Bạch rất cao.
Có được lực tự nhiên, nắm giữ lực căn nguyên của thế giới không thể bị ngọn lửa trình độ này đánh bại được.
Cho nên, những ngọn lửa đó không những không gây sát thương cho hắn mà còn giúp gia tăng cường độ pháp thuật cho pháp thuật ngọn lửa tiếp theo của hắn.
Có thể nói nắm được pháp