Tù Ngưu chết bất đắc kỳ tử.
Không kịp suy nghĩ nên phòng ngự chiêu này như thế nào.
Trước khi nó chết trợn trừng hai mắt giống như vẫn chưa tin mình đã thua.
Đây là rất bình thường.
Chết kiểu tim bị đóng băng nên suy nghĩ của nó cũng bị đọng lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giết chết kẻ địch như vậy cũng có chỗ tốt là sẽ tránh được lúc kẻ địch sắp bị đánh chết còn thi pháp gây ra chuyện phiền phức.
Căn cứ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Tô Tiểu Bạch, chuyện phiền phức mà kẻ địch có thể tạo thành không chỉ là chuyển ý thức của mình sang vật thể khác ở gần đó.
Mà trước khi chết còn tiến hành tự bạo.
Nói tóm lại là có hai loại.
Loại thứ nhất là không được để họ tự chết.
Loại thứ hai là phải một đổi một.
Cho dù là chuyện phiền phức gì Tô Tiểu Bạch cũng xử lý được.
Nhưng có thể tránh được dễ dàng thì sao lại không tránh? Trong giây phút còn ý thức cuối cùng chắc chắn mãnh thú rất hối hận.
Nếu cho nó một cơ hội quay lại từ đầu, nó chắc chắn sẽ tránh mấy người này đi.
Bởi vì nó có thể giết được những người khác nhưng chỉ có Tô Tiểu Bạch là xương cứng nó không bẻ xuống được.
Thực lực của Tô Tiểu Bạch làm huynh muội Âu Dương rất chấn động.
Nam nhân này thật sự quá mạnh.
Làm sao hắn có thể giết chết Tù Ngưu dễ dàng như vậy được? Nhìn toàn bộ quá trình, Tô Tiểu Bạch còn không phải thở dốc lần nào.
Dao động của linh lực cũng rất ổn định.
Đây chứng minh lúc đối phó với Tù Ngưu, hắn còn không biết nó là nhân vật lợi hại đến mức nào sao?
Nó còn không có tư cách làm nam nhân này ra một giọt mồ hôi.
Từ đó có thể thấy nếu người bình thường chiến đấu với Tô Tiểu Bạch, cho dù dùng võ nghệ của mình cũng không thể động đến một sợi lông của hắn.
Hai người thấy cảnh này, lập tức nảy sinh sự sùng bái rất mạnh liệt với Tô Tiểu Bạch.
Hắn