Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1940


trước sau



Tô Tiểu Bạch giúp bọn họ xua tan hơi thở hung thần.

Điều này làm hắn nhớ tới một chuyện khác.

Đó là lúc Tô Tiểu Bạch luyện hóa Cổ Thú Châu đã phát hiện một tia hơi thở của Phá Diệt đại đế.

Giống như là lưu lại từ lúc mãnh thú chiến đấu với Phá Diệt đại đế từ rất lâu về trước.

Tô Tiểu Bạch không biết tình hình cụ thể và chi tiết, chỉ có thể thông qua một tia manh mối từ quá khứ để phán đoán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chắc là lúc trước Phá Diệt đại đế dùng pháp thuật gì đó công kích mãnh thú nên lưu lại hơi thở linh hồn của bản thân ở trên người đối phương.

Kết quả về sau trong người mãnh thú vẫn còn giữ lại một tia sức mạnh của Phá Diệt đại đế.

Hoặc là sau khi Tù Ngưu chiến đấu thời gian dài đã hút một phần sức mạnh linh hồn của đối phương.

Giải thích thế nào cũng được.
Nói chung, những điều này đều phản ánh trận chiến giữa Tù Ngưu với Phá Diệt đại đế lâu dài và khốc liệt đến mức nào.
Cho dù giết chết Phá Diệt đại đế hay là Tù Ngưu đều mang đến cho Tô Tiểu Bạch và lão bà của hắn rất nhiều lợi ích.

Bọn họ đều trở thành đá kê chân tuyệt vời trên con đường tu luyện của ba người.

Điều này làm nhiều người phải chấn động, sự thật là gì.

Tù Ngưu là đối thủ mạnh như vậy, rất nhiều người nhìn thấy đều cảm thấy không thể chiến thắng được.

Nhưng mà, trong mắt cường giả như Tô Tiểu Bạch, đây chỉ đủ là đá kê chân mà thôi.

Chênh lệch cảnh giới này làm cho nhiều người điên cuồng.


Sức hấp dẫn của giới tu tiên cũng chỉ như thế mà thôi.

Chênh lệch thực lực và khả năng tiến bộ là không có giới hạn.

Thật ra trình độ hấp thu và chuyển hóa linh hồn Phá Diệt đại đế của Tù Ngưu rất cao.

Người tu luyện có thể luyện hóa linh hồn tù nhân đã rất mạnh rồi.

Nhưng người tu luyện phát hiện ra bên trong linh hồn tù nhân có dị thường lại càng hiếm hơn.

Tô Tiểu

Bạch làm được điều này rất dễ dàng.

Cái này không phải vì lúc trước hắn giao du với Phá Diệt đại đế.

Mặc dù chưa từng giao thủ, nhưng hắn vẫn nhận ra chỗ khác thường của phần linh hồn này.

Đương nhiên rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, Tô Tiểu Bạch vừa thi pháp vừa thấy rất tò mò một chuyện.
Đó là, nếu lúc trước mình xử lý Tù Ngưu trước rồi mới đi đối phó với Phá Diệt đại đế thì hắn có nhận ra linh hồn của Phá Diệt đại đế cũng bị Tù Ngưu làm ô nhiễm không? Thật ra dùng từ ô nhiễm cũng không đúng lắm.
Bởi vì linh hồn của Phá Diệt đại đế vốn đã rất dơ bẩn rồi.

Linh hồn của Tù Ngưu và Phá Diệt đại đế thì ai bẩn hơn? Tô Tiểu Bạch còn không đưa ra được lựa chọn.

Có thể làm Tô Tiểu Bạch thấy khó khăn, đủ thấy kẻ địch đã làm việc ác nhiều đến cỡ nào, người bình thường không thể sánh được.
Tô Tiểu Bạch đoán năm đó Tù Ngưu với Phá Diệt đại đế chiến đấu, chắc nó nghĩ Phá Diệt đại đế là loại người nó có thể đối phó dễ dàng.
Nếu bọn họ còn sống đến bây giờ, thì Tô Tiểu Bạch dám chắc, trận chiến lúc trước không phân thắng bại.
Đúng vậy, Phá Diệt đại đế tồn tại ở trạng thái linh hồn, nói chính xác hơn là hắn đã không còn sống nữa.

Nhưng mà, mãnh thú như Tù Ngưu chắc chắn sẽ cắn nuốt hấp thu lực lượng trong linh hồn của kẻ địch.

Cho nên, nếu Tù Ngưu không thể làm Phá Diệt đại đế biến mất có nghĩa là không hoàn toàn chiến thắng được đối phương.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện