Người Ma Vực đáng chết, hắn sẽ không bỏ qua cho kẻ nào.
Đây là quyết tâm của Tô Tiểu Bạch.
Hắn biết mình có thể làm được.
Hơn nữa tuyệt đối không nương tay.
Tô Tiểu Bạch là cường giả chân chính.
Phương châm từ suy nghĩ đến hành động đều như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người Ma Vực cứ rửa cổ lên chờ xem.
Đến lúc đó xem ta thu thập các ngươi như thế nào.
Tô Tiểu Bạch hung ác nghĩ, sau đó là quay trở về đám người Kha Sương Kha Tuyết.
Hắn đón nhận ánh mắt sùng bái của bốn người.
Đương nhiên ánh mắt của Kha Sương Kha Tuyết nhiều hơn là ái mộ.
Mà hai người kia chỉ là sùng bái.
Bọn họ như vậy cũng là bình thường.
Dù sao thực lực của Tô Tiểu Bạch kinh khủng như thế lại còn là ân nhân cứu mạng bọn họ.
Đương nhiên trong mắt hai người dáng vẻ của hắn rất vĩ đại.
“Tô Tiểu Bạch đại nhân, chiêu người vừa dùng thật sự quá lợi hại.”
Hai mắt Âu Dương Tĩnh tỏa ra sự bội phục, vô cùng kích động: “Sao ngươi làm được như vậy? Dùng tia sáng làm kẻ địch tan biến.”
“Nguyên lý rất đơn giản, dựa vào linh lực cường đại để áp chế ma khí, đồng thời trong quá trình cắn nuốt chuyển hóa nó.”
Nói tới đây, Tô Tiểu Bạch cười ha hả, nhìn hai huynh muội: “Sao vậy, muốn học không?”
“Muốn!”
Bọn họ nghe vậy vội mở miệng nói.
Giọng điệu rất thành khẩn.
Nhưng mà chuyện này không thể thành sự thật.
Tô Tiểu Bạch cười bất đắc dĩ lắc đầu.
Nói:
“Ai, các ngươi muốn học nhưng ta lại không dạy được.”
Hy vọng của bọn họ lập tức vụt tắt, quả nhiên Tô Tiểu Bạch đại sư rất thích nói đùa.
Chỉ lấy bọn họ làm trò cười mà thôi.
Nhưng lời giải thích kế tiếp của hắn lại làm họ được trấn an rất nhiều.
Hắn mở miệng nói như sau:
“Thật ra, ta cũng rất muốn dạy các ngươi.
Dạy các ngươi một hai chiêu không có gì đáng kể.
Chẳng qua là Cực Quang này thuộc loại pháp thuật hệ quang cao cấp, với cường độ linh lực của các ngươi sợ là không khống chế được.”
Hai người nghe vậy cũng không đáp lại thế nào.
Bởi vì, dù không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói điều Tô Tiểu Bạch nói là