Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1983


trước sau



Âu Dương Đạc nói xong, trực tiếp xoay người đi tới một đường nhỏ khác.

Tô Tiểu Bạch nhìn bóng dáng Âu Dương Đạc rời đi, đột nhiên cảm thấy ngực hơi buồn bực, giống như nghẹn một cơn tức, trong lòng nảy lên một loại cảm giác khó nói.

Đúng lúc này, một cơn gió rất nhỏ thổi lên, thổi tới mặt của Tô Tiểu Bạch, làm hắn có một cảm giác quái lạ, không nhịn được nhíu mày, nâng tay lên sờ khuôn mặt, vẻ mặt mê mang lẩm bẩm.

“Kỳ quái, sao vừa rồi trên mặt ta lại có một cơn gió nhẹ thổi tới, chẳng lẽ là ta xuất hiện ảo giác?”
Nghĩ đến đây hắn lại cúi đầu nhìn bùn đất xung quanh, xác định không có gì khác thường, lúc này mới yên lòng, tiếp tục vùi đầu vào đào hố.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Âu Dương Đạc đi đến bên cạnh dòng suối nhỏ, móc một tảng bùn lắng lên mang đến bên dòng suối nhỏ vừa ném vừa nói.

“Qụa đen, tất cả bùn ta lấy cho ngươi đều đã ném vào trong túi nhỏ của ngươi hết rồi, chờ ta dụ được con rùa đen lớn kia ra, ngươi có thể nhân cơ hội này leo lên đại thụ, sau đó ẩn núp ở trên đó, như vậy sẽ không bị quạ đen phát hiện.


“Ừ, được, một lát nữa ta sẽ leo lên cây, ngươi mau động thủ đi.


Trong túi nhỏ truyền đến giọng nói âm trầm khủng bố của một nam tử.

“Được, quạ đen, ngươi yên tâm đi, ta sẽ nhanh chóng làm sạch sẽ dòng suối nhỏ này, tuyệt đối không để nước dơ bẩn này làm bẩn bảo bối của ngươi.


Âu Dương Đạc vừa nói vừa di chuyển thân thể về phía trước, dòng suối nhỏ dưới chân hắn đã trở nên vẩn đục vô cùng, giống như nước được đun sôi lên.


Hơn nữa nước dưới lòng bàn chân hắn cũng càng ngày càng đục, thậm chí hắn còn có cảm giác nước dưới lòng bàn chân liên tục lan xuống phía dưới.

Mà hai chân hắn vì phải chịu trọng tải hai trăm cân bùn đất mà ngày càng nặng nề.

Âu Dương Đạc cảm nhận được bùn lầy

dưới chân, sắc mặt lập tức xanh mét, không biết phải nói gì.

Hắn cắn chặt răng, dùng sức chà chà chân, sau đó lại giẫm lên bùn đi, đất dưới chân ngày càng mềm cho nên giẫm lên cũng không thấy đau.

Nhưng hắn không dám bất cẩn, sợ mình giẫm phải thứ gì đó, làm hắn ngã sấp xuống hoặc bị thương, dù sao nơi này cũng không phải mặt đất bằng phẳng, dưới chân hắn đều là bùn lầy.

Rất có thể sẽ bị trượt chân, ngã xuống với tư thế chó ăn cứt.

“A!”
“A!”
Hai tiếng kêu thảm thiết bén nhọn vang lên, Âu Dương Đạc với một con quạ đen cùng lúc rơi ra khỏi con đường nhỏ, ngã lăn quay trên mặt đất, hai người họ suýt nữa hộc máu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân thể Tô Tiểu Bạch như vỡ ra từng mảnh, cả người đều đau, hắn vùng vẫy muốn đứng lên nhưng hai chân lại như rót chì không cử động được.

Huống hồ, giờ hai hân họ giống như bị rót chì, vô cùng nặng nề, không thể cử động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngã lăn quay trên mặt đất.

“Chết tiệt, mông của ta chắc chắn bị vặn, đau chết mất.


Âu Dương Đạc xoa mông từ trong bùn đứng lên, hắn lấy một cái bình sứ từ trong túi, mở bình sứ ra một mùi thơm ngát lập tức bay ra.

Âu Dương Đạc ngửi mùi thơm này, cảm thấy cả người đều thoải mái hơn, cảm giác thân thể cũng không quá nặng nề, hơn nữa hai chân hắn cũng trở nên linh hoạt hơn rất nhiều.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện