Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Đào Sindy

Đêm nay toàn hậu cung đều ngủ không ngon, đương nhiên Phùng Niệm cũng ngủ không ngon, Hoàng Thượng đã ngoài ba mươi, nhưng tinh lực lại tràn đầy như lúc còn trẻ, quấn lấy nàng náo loạn đến nửa đêm, khiến cung nhân bên ngoài nghe đến xấu hổ hoảng sợ. Thật vất vả bên trong không còn tiếng động, như thường ngày Hoàng Thượng sẽ tiếng gọi Lý Trung Thuận, Tổng quản thái giám sẽ biết Hoàng Thượng gọi lấy nước rửa người, còn sẽ sắp xếp người đưa tiểu chủ vừa được thị tẩm trở về.

Hôm nay lại không nghe thấy Hoàng Thượng gọi hắn.

Con nuôi của hắn ở bên cạnh, thấp giọng hỏi: "Cha nuôi người xem, liễn này còn cần hay không?"

Lý Trung Thuận đi vài bước, mới nói: "Bình thường ta dạy ngươi thế nào? Hầu hạ ở ngự tiền cần có bí quyết, ngươi phải biết, mọi thứ phải nhìn sắc mặt Hoàng Thượng."

Thấy đầu óc con nuôi còn chậm chạp, Lý Trung Thuận lại nói: "Hoàng Thượng không phân phó thì không có chuyện của ngươi, chớ quấy rầy chủ tử nghỉ ngơi."

Con nuôi nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ Phùng Mỹ nhân thật muốn bay cao ngất. Sủng phi trước kia trong cung, đều từng bước bày mưu tính toán tường tận dần dần chiếm được niềm vui của Hoàng Thượng, đi thuận lợi như thế thật chưa từng có.

Bên cạnh có người nằm, còn cầm tay quấn quanh bản thân, Phùng Niệm ngủ không ngon.

Ngược lại Hoàng Thượng khó khi an giấc, bởi vì phải suy nghĩ nhiều chuyện, bình thường y ngủ rất cạn, có khi suốt đêm đều mơ màng. Đêm nay khó được, nắm cả vòng eo trơn mượt của Phùng Mỹ nhân, ngửi ngửi mùi thơm nhàn nhạt, Hoàng Thượng rất nhanh đã ngủ say, cả đêm không đi tiểu tiện, đến giờ tỉnh lại cũng không nhớ đã mơ gì.

Y lên triều lúc Phùng Niệm còn ngủ trên giường. Vì đêm qua ngủ ngon, tâm tình Hoàng Thượng rất tốt, nên không gọi nàng dậy, mặc chỉnh tề liền ra tẩm điện.

Lại qua nửa canh giờ, Phùng Niệm mới tỉnh, mở mắt ra giật mình không đúng, đập vào mắt là một vùng vàng sáng, đây... Không phải nàng còn ngủ trên giường chứ???

Advertisement / Quảng cáo


Phùng Niệm lén vươn tay, sờ sang bên cạnh.

Trống không.

Không có ai.

Trong phòng có cung nhân chờ, thấy cái màn suýt nữa bị kéo căng ra đành nén cười.

"Tiểu chủ đã tỉnh? Cần nước nóng không?"

Không hầu hạ Hoàng Thượng dậy coi như xong, còn tắm rửa trong cung y ư? Không thích hợp. Phùng Niệm chào hỏi cung nữ gọi mang y phục đến, mặc xong ngồi liễn trở về Trường Hi cung.

Vừa trở về, đã nghe Trần ma ma nói về tình hình trong cung.

Hoàng hậu nương nương đã mất mấy năm, thay mặt giữ Phượng ấn quản lý hậu cung chính là Tô Quý phi, Quý phi nương nương rất được sủng ái, tính tình tất nhiên không nhỏ. Lúc trước có một số kẻ, cho là mình được sủng ái liền bay lên, kết quả thì sao? Các nàng đều không có kết cục tốt, toàn bị Quý phi xử lí.

Tính tình Quý phi nương nương lớn, nhưng không ngốc, bình thường nàng ta không có mặt thì Hoàng Thượng rất vui
vẻ ra tay, trừ phi ngươi có thể được sủng ái vĩnh viễn, chỉ cần Hoàng Thượng đổi ý, thì chính là thời điểm ngươi bị thanh toán.

"Lời này ma ma nói ra đã muộn. Hôm qua ta được Hoàng Thượng sắc phong Mỹ nhân, màn đêm buông xuống thì được sủng, còn ngủ lại tẩm cung, chỉ sợ đã lọt vào mắt Quý phi."

Trần ma ma không biết nên nói tiếp làm sao, Phùng Niệm lại nói: "Biết ngươi có ý tốt, nhưng có một số người không phải ta nói không muốn đắc tội thì có thể ở chung được, trong cung thế nào hẳn Trần ma ma rõ ràng hơn ta, Hoàng thượng sủng ái nhiều như vậy, ai nhiều thì người khác sẽ ít, muốn sống tốt không tránh khỏi tranh đấu, nếu đã tiến cung thì không thể nào tránh khỏi."

Advertisement / Quảng cáo


Trừ phi ngươi không có điểm nào để được sủng, khiến người khác nghĩ người này không thể dậy nổi, phàm là lọt vào mắt Hoàng thượng, ai mà không bị biến thành bia ngắm?

Bây giờ hậu cung vô chủ, Thái Tử chưa lập, đám nương nương có thể yên tĩnh được sao? Ai không muốn đánh ngã kẻ khác để thượng vị?

Phùng Niệm ngâm nước nóng suy nghĩ vòng vòng, chợt nhớ tối hôm qua vào tẩm cung Hoàng Thượng thì nàng chợt tắt trực tiếp, bây giờ ngâm nước nóng nên nàng chưa vội mở, chợt mở group chat ra xem.

Chưa đọc tin tức đã 99+, nàng nhìn một chút, cũng không biết là do ai, toàn bộ group chat rất “dơ”. Các nàng tính toán không dừng về công phu trên giường của Hoàng thượng, còn dự đoán tình hình chiến đấu đêm qua.

Phùng Niệm: "Các tỷ..."

Tây Thi: "Chúng ta đang quan tâm muội nha, nói một chút về tối hôm qua đi nào! Náo loạn bao lâu? Cẩu Hoàng đế hầu hạ muội có tốt không?"

Phùng Niệm: "..."

Bao Tự: "Tuổi của hắn lớn hơn Niệm Niệm của chúng ta bao nhiêu, nếu ngay cả công phu trên giường hắn còn không có, thì còn cần hắn làm gì?"

Lữ Trĩ: "Nghe hai người nói hay là nghe chủ group nói? Chủ group muội nói xem, tối hôm qua sau khi truyền lời thì cẩu Hoàng đế dụ muội đến thế nào? Hắn ăn muội mấy lần? Sáng sớm lộ ra vẻ mặt gì?"

Phùng Niệm: "Không có vẻ mặt nào cả, ta tỉnh lại Hoàng Thượng đã thượng triều rồi, ta không chờ trong tẩm cung hắn, ngựa không dừng vó trở về Trường Hi cung, vừa rồi gọi nước nóng ngâm mình."

Phùng Niệm: "Vừa rồi ma


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện