Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Đào Sindy

Triệu Phi Yến vừa dứt lời, lập tức gặp phải chủ group cầm đầu các tiểu tỷ tỷ nhất trí khuyên can ――

Phùng Niệm: "Không phải ta không tin Lưu Bang, nhưng đại mỹ nhân như tỷ đương nhiên có ý thức bảo vệ mình đúng không? Ta cảm thấy tỷ đóng gói người gửi tới tốt hơn."

Hạ Cơ: "Ta có lý do hoài nghi muội đang ở đây có suy nghĩ ‘bậy bạ’..."

Phùng Niệm: "Đó là tỷ dâm nghĩ người khác dâm!"

Trần Viên Viên: "Chuyện công công* coi trọng tức phụ cũng không phải không có, giàu tưởng tượng là không sai."

*cha chồng,

Đông Ca: "Yên lặng +1 "

Tây Thi: "+2 "

Phùng Tiểu Liên: "+3 "

Triệu Phi Yến: "Đúng thế, ta xinh đẹp như vậy nên phải chú ý nhiều hơn, nhưng ta gửi người tới chẳng phải không nhìn thấy tổ tông online hành hung tử tôn bất hiếu sao?"

Phùng Niệm: "Để Lữ tỷ tỷ viết trực tiếp, gọi Lưu Bang tới nói lại có tỷ bên cạnh kéo căng da mặt hắn không buông ra xem hắn nói thế nào? Vả lại cho tới bây giờ chỉ có tôn tử đưa tới cửa muốn ăn đòn, không có tổ tông trèo non lội suối đến giáo dục."

Lữ Trĩ: "Lưu Bang cũng nói hắn không làm, hắn hỏi ta lỡ như không gửi tới thì làm sao bây giờ?"

Bao Tự: "Hy sinh vẻ vang chứ sao."

Đát Kỷ: "Lưu Bang đang dùng hành động thực tế nói cho chúng ta biết chỉ cần đủ sợ thì có thể kéo chết đối thủ nhả ra ngôi vị Hoàng Thượng."

Phùng Niệm: "Tôn tử trước mặt cho tổ tông chút mặt mũi, không phải người ta trân quý sinh mệnh sao? Có lỗi gì đâu? @ Triệu Phi Yến, tỷ đừng nhiều lời với hắn trực tiếp ném người qua, đúng lúc Bang ca làm trâu làm ngựa lâu như vậy, đến... Tôn tử hắn có thể giải thoát rồi, làm vãn bối phải hiếu kính trưởng bối đây không phải là điều nên làm sao?"

Lưu Bang vào group đã lâu như vậy, lần đầu tiên cảm thấy chủ group là một người tốt.

Nghe xem, thật biết nói chuyện đấy.

Đát Kỷ còn đang ép buộc hắn, nói đây thật là thân tổ tông, chỉ muốn mình xảy ra chuyện cho nên, tử tôn chết hay sống không cần lo, treo cũng là số mệnh hắn không tốt.

Lưu Bang bĩu môi ――

Thật không phải đâu?

Bọn họ không có trẫm gầy dựng giang sơn vạn dặm còn muốn đãi ngộ tốt gì chứ? Lưu Bang không những không lo lắng, còn tiếc hoàn cảnh sinh sống trong group quá tốt, hắn thật hận không thể một cước đá người kia vào hố xí.

Lưu Ngao nhìn thấy khung chat, còn chưa thấy rõ chữ phía trên đã bị Triệu Phi Yến suy nghĩ cẩn thận thả sang gia viên bên Lữ Trĩ.

Lúc qua người lảo đảo một chút, đang choáng do truyền tống liền bị ăn đòn.

Lưu Bang thật sự vừa nhìn thấy hắn lại tức giận, nhìn chung quanh một vòng không tìm được vũ khí vừa tay, hắn dứt khoát cởi giày cầm đế nện lên người Lưu Ngao.

Trận này đánh quá nhanh quá mạnh, Lưu Ngao mới đầu rụt cổ lại tránh, cảm giác trốn trốn tránh tránh không đúng! Trẫm là Hoàng Đế! Dám đánh trẫm thì kẻ đó không muốn sống rồi!

Nghĩ thông suốt mấu chốt này, lửa giận trong lòng Lưu Ngao nổi lên càng ngày càng bạo, hắn nhấc một cước đạp tới Lưu Bang, đạp lăn người đi còn mắng: "Ai cho ngươi gan chó dám động thủ với trẫm! Ngươi là ướp h* tiểu nhân, hôm nay trẫm muốn thiến ngươi để ngươi không còn là nam nhân nữa, tru di tam tộc của ngươi... Không, là cửu tộc!"

*là từ địa phương ý chỉ: bẩn thỉu, ko sạch sẽ, (về cử chỉ) bỉ ổi, (về tâm lý) vặn vẹo, lệch lạc

Đoạn này bị Lữ Trĩ truyền bá trong group, Triệu Phi Yến cười nấc, đột nhiên cảm thấy một ngàn điểm cống hiến không còn tiếc lắm.

Tây Thi: "Dũng sĩ!"

Hạ Cơ: "Thật sự là dũng sĩ!"

Đát Kỷ: "Lưu Ngao là Hoàng Đế, không phải Hoàng Đế đều miệng vàng lời ngọc nói được phải làm được sao?"

Phùng Niệm: "Không nói những thứ khác, đưa đao cho dũng sĩ, thiến hắn!"

Phùng Tiểu Liên: "Mọi người bớt tranh cãi, nghe Lữ tỷ tỷ kể, hiện tại Lưu Bang vẫn ổn chứ?"

Lữ Trĩ: "Đã tức đến choáng
váng, nói muốn chém tổ tông tám đời của ngốc bà nương* Vương Chính Quân ra để Lưu Ngao không được sinh ra, cho hắn chết từ trong trứng nước."

*người đàn bà ngu ngốc.

Trần Viên Viên: "Xem ra là tức đến choáng váng, lời nói thành mê sảng rồi."

Triệu Phi Yến: "Cao Tổ còn đánh không?"

Lữ Trĩ: "Đánh thì không đánh, hai người bọn họ đang mắng nhau kịch liệt. Lưu Bang nói trợn to mắt chó của ngươi nhìn cho rõ lão tử là ai, Lưu Ngao nói không phải là tình nhân của ả tiện nhân Triệu Phi Yến kia sao? Phô trương thanh thế vô dụng, từ hôm nay trở đi ngươi chính là tên thái giám!"

Triệu Phi Yến: "?????"

Phùng Niệm: "Phi Yến tỷ tỷ tự nhủ trong lòng chơi cái gì kì vậy? Sao lão nương có thể mù mắt mà coi trọng một khối thịt khô già như thế?"

Bao Tự: "Ha ha ha ha "

Trong group thường ngày đều rất sung sướng, thế nhưng khi màn hình toàn ha ha ha ha thì không nhiều, hôm nay đại mỹ nhân trong group cười muốn điên lên. Lữ Trĩ vừa đánh chữ trình bày trực tiếp, vừa uể oải khuyên can, nàng khuyên Lưu Bang bớt giận, dù sao cũng là dòng dõi của Bạc Cơ, chỉ có chút đầu óc ấy.

Nói đến Lưu Bang lại tức: "Sao nàng không để Doanh Nhi lưu lại huyết mạch?"

Đây gọi là gì?

Ăn dưa ăn đến đầu mình, trên trời rơi xuống một cái nồi!

Lữ Trĩ cũng mặc kệ trong group, lý luận tại chỗ cùng Lưu Bang, Lưu Ngao cùng lúc tiếp thu giải thích của hệ thống, đồng thời nghe Lữ Trĩ và Lưu Bang nói những lời kia, chân hắn có chút mềm, trong lòng cũng có chút hoảng.

Lưu Ngao cực lực đè thấp cảm giác tồn tại của mình, muốn co lại trong góc, mới lui một bước đôi phu thê đang cãi nhau đồng thời xoay đầu lại: "Ngươi dừng lại!"

Nghẹn họng, cả người không đứng vững, còn phì phì quỳ xuống.

Hồi tưởng lại vừa rồi mình đạp một cước, đạp xong lại nói những lời kia, Lưu Ngao thật muốn khóc. Hắn tận lực nhịn xuống, vô cùng chân thành ngẩng đầu nhìn tổ tiên: "Trẫm... Không, là ta, ta ta ta không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy hai vị lão nhân gia, ta thật không biết là người, nếu biết dù hôm nay bị người đánh chết cũng sẽ không phản kháng! Tổ tông người nhất định phải tha thứ cho tử tôn Lưu Ngao bất hiếu! Trong lòng ta vẫn luôn kính trọng người! Tế tổ hàng năm những thứ cúng cho người…người nhận được chứ?"

Lưu Bang Lữ Trĩ, hai khuôn mặt thờ ơ.

Bọn họ một người nội tâm không chút dao động thậm chí còn buồn cười.

Một người nhìn tử tôn hậu thế bộ dạng ấm ức tức giận đến nói không ra lời!

Đôi tổ tôn lão Lưu gia này nói chuyện bị Lữ Trĩ trung thực phát ra ngoài, Lữ Trĩ đặc biệt nói cho Triệu Phi Yến biết sau khi Lưu Ngao biết rõ ràng tình huống liền quỳ xuống, hiện tại còn quỳ, không dám đứng lên.

Lữ Trĩ: "Lưu Bang hỏi hắn làm Hoàng Đế kiểu gì, chăm lo việc nước có khó vậy đâu, tại sao không làm cho tốt? Giang sơn Đại Hán suy bại từ trong tay hắn, hắn có hổ thẹn hay không?."

Phùng Tiểu Liên: "Lưu Ngao nói thế nào?"

Lữ Trĩ: "Hắn nói hắn áy náy, cực kỳ áy náy, cảm giác vô


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện