Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Đào Sindy

Trước đó Nhị Hoàng tử từng nói, chuyện đã theo thông lệ, sau này có thể nhẹ nhõm rất nhiều. Phùng Niệm nhớ lời này, mới chắc chắn Hoàng Thượng sẽ đến.

Bùi Càn tới rồi sao?

Y đương nhiên tới.

Chợt nghe nói việc này, Bùi Càn cũng không tin, nghĩ đến hôm qua mới gặp Quý phi, nàng khí sắc rất tốt nào có chút không thoải mái đâu? Nói thế nào bệnh liền bệnh vậy?

Chuyện này Tiểu Triệu Tử không nói rõ, Bùi Càn bảo hắn gọi Cát Tường đến.

Nghe nói Hoàng Thượng tìm, Cát trong lòng Tường còn bồn chồn, nghĩ đến Quý phi nương nương nói dù có lộ ra thì cũng là nàng chịu trách nhiệm, Quý phi nương nương ứng phó Hoàng Thượng quả thực rất có thủ đoạn, nghĩ như vậy, sau khi ổn định Cát Tường liền quyết tâm.

Đúng lúc này Bùi Càn hỏi hắn: "Quý phi không thoải mái các người mời Thái y hay chưa?"

"Hồi hoàng thượng, nương nương nói nàng nghỉ một lát liền tốt, không cho mời."

"Rút cuộc là bệnh thế nào?"

"Cái này..." d%đ:l"[email protected]đ

"Trẫm hỏi ngươi ngươi cứ việc nói thẳng, không cần ấp a ấp úng."

"Vâng. Nô tài đoán là tâm bệnh, sáng sớm hôm nay Phùng gia cho người tới, nô tài nghe nương nương quan tâm gọi bà ta là Đường bá mẫu, hình như gần đây xảy ra chuyện gì đó nên đến cầu nương nương. Nói là cầu, thật ra là ép buộc."

Nghe được chỗ mấu chốt, chợt mất, Bùi Càn bảo hắn biết gì cứ nói ra.

Hắn nuốt ngụm nước bọt, nói: "Nương nương nói vì người đang sủng nàng, nàng mới không muốn để người khó xử. Hoàng Thượng không thích phi tần trong cung nhúng tay chuyện triều đình, nương nương chúng ta là người thông minh, làm sao biết rõ còn cố phạm phải? Nhưng Đường bá mẫu nói rất nhiều, những lời kia, dù cho ai nghe thấy cũng khó chịu. Không thì sao sau khi nương nương nghe xong liền bảo trong lòng buồn bực, không thoải mái, ngửi thanh lương cao* rồi cũng không đỡ hơn."

*là một loại dầu chứa long não, dầu bạc hà, dầu khuynh diệp, lá quế, trị choáng váng, cảm, phong thấp, đau nhức tay chân, nghẹt mũi, …

Nghe những lời này Bùi Càn đâu còn ngồi vững được, lập tức phân phó bãi giá Trường Hi cung, nói muốn đi thăm Hi Quý phi.

Chờ y đến, Phùng Niệm đã chuẩn bị xong, nghe bên ngoài hô Hoàng Thượng giá lâm, người yếu đuối đứng lên, ra ngoài nghênh đón. Mới đi tới cửa, Bùi Càn đã đỡ lấy.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Ngày nắng to mà tay nàng lạnh ngắt, trán cũng thế, tại sao lại lạnh như vậy?"

Vốn chính là thể chất đông ấm hạ mát, lúc chờ người đến lại chườm lạnh, còn không phải thế này?

Phùng Niệm lấy tay đang sờ trán
mình xuống, cười nói: "Có lẽ là tham mát nên ăn trái cây ướp lạnh nhiều, trên người có chút không thoải mái, không phải chuyện gì lớn... Không phải Hoàng Thượng rất bận sao? Sao lại đến lúc này?"

Bùi Càn dẫn nàng đến chỗ ngồi xuống, nắm tay hỏi: "Ngoại trừ cái này, ái phi không có những lời khác nói với trẫm à?"

Phùng Niệm nhìn thẳng y, trong mắt là một mảnh mờ mịt.

"Trẫm nghe nói Phùng gia có người tới thăm nàng? Còn nói chuyện một hồi lâu nữa?"

"Ai chạy tới trước mặt người nhiều chuyện thế?"

"Trẫm còn nghe nói nhà mẹ đẻ tìm cớ đến nhờ nàng hỗ trợ."

Phùng Niệm mới vừa rồi còn muốn nói huyên thuyên một hồi, nghe nói như thế lại trầm mặc. Chờ một lúc, nàng mới gật gật đầu: "Là Đường bá mẫu của ta, nói là vì một số nguyên nhân, nhất tộc Phùng Thị có rất nhiều tử đệ* đều sắp bị xử lý, hỏi ta có thể tìm cách nào không?. Hoàng Thượng yên tâm đi, coi như thần thiếp cảm thấy không được tốt cho lắm, cũng biết việc gì nên làm việc gì không, ta là Quý phi, không nói phân ưu cho người, chí ít không để người khó xử."

*thế hệ sau.

Bùi Càn thầm nghĩ coi như nàng nói trẫm cũng sẽ không khó xử, muốn chuyện khác còn dễ thương lượng, việc này không có thương lượng.

Lại nghĩ tới Quý phi người tốt, luôn suy nghĩ khắp nơi cho y, Bùi Càn nuốt lời này trở vào.

Y ôm người vào lòng, nói: "Hôm qua lúc gặp mặt trẫm đã muốn nói, phụ thân nàng thật chẳng ra gì, xử lý những chuyện khốn nạn kia thật là lừa trẫm thảm rồi. Mấy ngày nay trẫm đang giải quyết vấn đề ông ta lưu lại, lúc trước chỉ xét nhà bãi quan là nể mặt nàng, bằng không ông ta đã phải lưu vong, còn muốn ở trong kinh sống thời gian tự tại thật là nằm mơ."

"Trẫm biết nàng mềm lòng, trước kia Tô phi kiện cáo nàng, nàng còn khuyên trẫm thăng nàng ấy về lại phi vị, lại thỉnh công cho Phúc


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện