Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng

Phùng Nguyên nói trên phố lưu truyền vài bài thơ cực kì nổi tiếng, nàng ta nghe rất nhiều lần, thật sự rất thích, đều có thể đọc lại.

Nói xong, nàng ta thực sự đọc lại hai bài.

"Tỷ tỷ, người xem viết tốt bao nhiêu, cho dù không tận mắt thấy, chỉ cần nghe mấy câu thơ này thì đều có thể tưởng tượng ra tình yêu đích thực của người và Hoàng Thượng. Thường ngày luôn nghe người ta nói đế vương vô tâm, bây giờ mới biết, không phải hắn vô tâm, mà là không gặp được người phù hợp, tỷ tỷ chính là người phù hợp đó."

Lúc này, Phùng Niệm nhớ lại lúc còn học trung học ở kiếp trước bị các tiết học đánh giá họa theo phiên dịch các tác phẩm thơ cổ làm cho sợ hãi.

Chỉ cần nghĩ đến mấy trăm năm sau, bọn nhỏ có thể học bài phú thứ hai do Bùi Càn và các vị thi nhân cùng sáng tác thơ tình yêu, không chỉ sao chép học thuộc lòng, mà còn thổi phồng tình yêu cầu vồng của nàng và Bùi Càn, ca tụng tình yêu giữa đế vương với Quý phi, nàng thấy cả người không thoải mái.

"Hoàng thượng đối xử với ta không tệ, nhưng còn lâu mới tới trình độ viết trong thơ của bọn họ."

Phùng Niệm khó có lúc nói thật, nhưng Phùng Nguyên không tin, còn nói tỷ tỷ khiêm tốn: "Khoảng thời gian muội làm cung nữ kia hiểu biết rất nhiều, lúc ấy những người ở ngự tiền hầu hạ kể cho muội, Hoàng thượng cái gì cũng dám nói, chưa từng nể mặt ai, chỉ có duy nhất thu lại trước mặt tỷ tỷ."

"Nào có thu lại, chẳng qua các nàng chưa chứng kiến thôi."

"Mỗi khi trong cung xảy ra chuyện, chỉ cần có liên quan đến tỷ tỷ, Hoàng thượng đều tin tưởng người tuyệt đối."

"Bởi vì vốn không phải ta làm, cùng lắm chỉ coi như hắn thông minh thôi."

"Lúc trước đặc biệt phong người làm Mỹ nhân, lại trong một năm ngắn ngủi thăng làm Quý phi, chuyện này không phải ai cũng có thể tùy tiện làm được. Hoàng thượng viết hai bài thiên phú văn khen ngợi tỷ tỷ, đám Tô phi còn chưa từng được như vậy, cho dù là Tiên Hoàng hậu cũng chỉ viết một bài, nghe nói chỉ sau khi nàng mất, Hoàng thượng thương tiếc nàng mới viết ra." Phùng Nguyên say mê kể, ai cũng nhận ra nàng ta thật sự hưng phấn.

Bộ dạng này, đám người Trần ma ma đều cảm thấy ngạc nhiên.

Ban đầu Tam tiểu thư Phùng gia đối lập với Quý phi, khoảng thời gian trước thấy suy nghĩ của nàng ta hình như có chút thay đổi, đại khái nhận ra Phùng gia không đáng tin cậy, dựa vào Quý phi mới có thể mở ra con đường mới. Sự thay đổi này rất bình thường, nhưng tại sao qua một khoảng thời gian, người lại trở thành Công chúa Bảo Âm thứ hai?

Trong lòng Trần ma ma buồn bực, nhưng không để lộ ra ngoài.

Bảo Âm và Thụy Châu lặng lẽ trao đổi ánh mắt, hai nàng đều nhìn không hiểu.

Trong mọi người, Phùng Niệm coi như hiểu rõ nhất, đương nhiên nàng biết tại sao Phùng Nguyên biến thành như vậy, lúc trước còn thích thú, cho tới vừa rồi...

Phùng Niệm: "Đây chính là thứ gọi là nghiệt lực phản hồi* sao?"

*đây là một từ ngữ mạng mà các fan hâm mộ hay dùng, ý chỉ một hành động ác độc hay lời nói ác ý bị cắn trả, gần giống câu nghiệp quật bên mình:v (by Đào Sindy cô nương)

Hạ Cơ: "Nghiệt lực phản hồi?"

Phùng Niệm: "Chính là báo ứng đó... Lại nói tiếp, ta chỉ mặc cho nàng ta kỹ năng tỷ khống thôi mà."

Vương Chính Quân: "Muội cho người ta bộ kỹ năng nhìn thân tỷ muội đấu đã nhau, tim đen như vậy gặp báo ứng cũng không lạ. Làm chuyện xấu cũng đừng trốn tránh bị trừng phạt, họa quốc yêu cơ cũng đừng sợ bị người đời thóa mạ."

Lữ Trĩ: "Vương Chính Quân, cháu thay đổi rồi."

Triệu Phi Yến: "Thật sự thay đổi."

Triệu Hợp Đức: "Thay đổi rất nhiều."

Phùng Niệm: "Đây là lí do tỷ vào group để khiến lão Lưu gia làm trâu làm ngựa
sao? Nhà mẹ đẻ chất tử* chết trong tay phu gia, tỷ thật đáng thương, chết còn phải trả nợ."

*cháu trai

Phùng Niệm: "Được rồi, ta không chọc tỷ tức thở nữa. Ta thật sự không ngờ Phùng Nguyên sẽ thổi phồng tình yêu tuyệt mỹ trước mặt ta, ngẫm lại tên chó chết kia từng nói, nói hắn yêu ta, chắc ta nôn chết."

Đát Kỷ: "Bùi Càn chưa từng nói hắn yêu muội, hắn chỉ nói người muội yêu là hắn, đừng hiểu sai ý."

Trần Viên Viên: "Đát Kỷ tỷ tỷ, tỷ vẫn nên cẩn thận một chút."

Vừa nói xong chữ "chút", Đát Kỷ bị cấm chat.

Phùng Niệm cảm thấy đề tài này dừng được rồi, liền nở nụ cười, nói với Phùng Nguyên: "Hai tuần trước trong cung bộn bề nhiều việc, không lo cho muội được. Muội ở nhà thế nào? Qua Trung thu như thế nào?"

Vừa rồi thổi đến vui vẻ, nghe nói như thế, nàng ta mới nhớ lại một tháng gần đây xảy ra đủ loại chuyện. Trong lòng có rất nhiều nỗi khổ tâm, lại cảm thấy không thể không giữ mặt mũi cho tỷ tỷ, đành phải cố nén, miễn cưỡng cười nói: "Hết thảy trong nhà đều tốt."

"Gạt người."

Vốn Phùng Niệm là chủ, Phùng Nguyên là khách. Các nàng ngồi ở hai đầu, lúc này Phùng Niệm mới đứng lên đi đến bên cạnh Phùng Nguyên, ngồi bên cạnh nàng ta.

"Xem vẻ mặt này của muội, có vẻ không giống như tất cả đều tốt? Hay là vẫn không coi ta là thân tỷ tỷ, không muốn kể sao?

Phùng Nguyên sốt ruột giải thích nói không phải: "Chuyện này không có gì hay để nói, nói ra chỉ khiến tỷ tỷ phiền lòng thêm thôi."

Phùng Niệm cũng không nói nhiều, chỉ nhìn chằm chằm nàng ta đến khi người bị nhìn thấy sống mũi cay cay.

"Khoảng thời gian muội ở ngự tiền hầu hạ liền nhận ra một điều, trừ tỷ tỷ, Hoàng Thượng không thích những người khác như bọn muội lắm. Bởi vì không có bằng chứng nên muội không dám nói với người trong nhà. Lúc đầu muội đã bị mắng rồi, cho rằng sẽ yên bình, ai ngờ phạm vi phạm tội lại liên lụy đến phụ thân, thông qua phụ thân lại liên lụy đến người nhận ân huệ của phụ thân lúc trước. Khi đó người thân bỗng nhiên cho người tới mời muội, trong lòng muội rất vui, đến rồi mới biết các nàng muốn thông qua muội để biết thái độ của tỷ tỷ với người trong gia tộc. Muội nói tỷ tỷ rất tốt, ngoài miệng nói mặc kệ muội, thực tế giúp đỡ muội rất nhiều..." Kể đến đây, nàng ta lén nhìn Phùng Niệm một cái, nhỏ giọng nói: "Lúc ấy, muội không ngờ tới Đường bá mẫu lại vì lời này mà cả gan vào cung tìm người, có điều thấy các nàng có rất nhiều hiểu lầm với tỷ tỷ, mới không nhịn được cãi lại."

Phùng Niệm nắm tay nàng ta, động viên nói không sao, cổ vũ nàng ta tiếp tục kể.

"Từ khi về từ trong cung, Đường bá mẫu truyền chút tin tức cho người trong gia tộc. Cả gia tộc đều hoang mang, lo lắng rất nhiều người có chức quan trong nhà không gánh nổi, trách cứ phụ thân, nói là ông làm việc không gọn gàng để lại nhược điểm cho người ta nắm thóp, không chỉ hại mình mà còn liên lụy cả gia tộc. Hiện tại, Hoàng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện