Hắn không tin Tam Nương đoan trang nhã nhặn lại làm ra chuyện như thế, một đường từ Dương Châu tìm đến đây.“Ồ, khó trách.” Phó Yểu chợt hiểu ra, “Khó trách.
Ta nói, đang yên đang lành khuê nữ mất tích mà bọn họ lại chẳng quan tâm.
Thì ra nước bẩn đều chuẩn bị tốt rồi, Định Quốc Công lớn tuổi để ý mặt mũi làm ra chuyện hồ đồ như vậy thì không nói.
Có điều, nghe nói Tam Nương có một vị hôn phu, hôn sự của bọn họ cuối cùng xử lý như thế nào?”Nói đến vị muội phu tương lai kia, tuy rằng trong lòng Liễu Phú Vân không thích, nhưng lời nói vẫn không mất sự tôn trọng, “Kỳ huynh là người ân oán phân minh, cũng không vì thế mà giận chó đánh mèo.
Bên này Định Quốc Công để hắn đính hôn với Ngũ Nương, tháng năm sang năm sẽ thành hôn.”“Quả thật có tình có nghĩa.” Phó Yểu cười cười, “Không phải ngươi muốn gặp biểu muội của mình sao? Trước tượng Tam Thanh có một hộp gỗ, ngươi mang nó đi.
Năm nay ngươi tham gia thi Hương, có lẽ bây giờ là cử nhân rồi.
Nói cách khác sang năm ngươi sẽ phải tham gia thi Hội.
Đợi sau khi ngươi trúng tuyển, ngươi lại đem hộp giao cho Phó Thị Lang của Phó gia, sau đó, Phó Tam sẽ xuất hiện.
Nhưng ngươi phải nhớ lấy, trước lúc đó hộp này ngươi tuyệt đối không thể mở ra, nếu không đời này ngươi đừng mong gặp lại nàng.
Lời ta nói, nhớ kỹ không?”Liễu Phú Vân không phải muốn đáp án như vậy, hắn muốn nói “Ngươi đùa ta sao?”, Nhưng mà hai chân lại không nghe theo điều khiển, tự động đi về hướng tượng Tam Thanh.Cảnh ngộ quỷ dị khiến lông tơ sau lưng hắn dựng thẳng, đến khi lấy lại được tinh thần, người đã đứng trước Tam Thanh tượng.Bên trên bàn thờ, quả thật để một chiếc hộp gỗ cao một thước.
Dưới anh nến, bên trên mặt hộp còn hiện lên ánh sáng yếu ớt.Hắn nhìn vào bên trong, hai người mới vừa rồi còn ngồi đánh cờ, lúc này đã biến mất không thấy.Cuối cùng, hắn ôm hộp vào trong tay.Sau khi từ đạo quan đi ra, tùy tùng vừa nhìn thấy chủ nhân, vội đi lên thăm hỏi: “Công tử, ngài không có việc gì chứ.”Bọn họ vừa rồi cũng muốn theo vào, nhưng lại bị thiếu niên kia ngăn cản.
Thiếu niên nhìn qua yếu đuối mong manh, nhưng sức lực lại lớn như trâu, đứng chắn trước cửa, không cho bọn họ tới gần nửa bước.Chuyện xảy ra vừa rồi còn khiến Liễu Phú Vân không thể tưởng tượng, hắn nhìn hộp gỗ trong lòng, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở trên người Phương Nhị còn đang cùng Hà thợ mộc trò chuyện.“Vừa rồi ngươi dẫn ta đi tìm người, chính là vị quan chủ kia?” Hắn đi đến trước mặt Phương Nhị hỏi.Phương Nhị sửng sốt, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không phải tới tìm quan chủ chúng ta?”Liễu Phú Vân nhìn hắn một hồi, mới nâng cằm với đám tùy tùng, “Đi chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn đưa tới, tối nay ta muốn cùng vị Phương Đại ca