Lời này khiến Triệu Hưng Thái sửng sốt, sau khi hắn rời nhà, vốn muốn tới Kim Lăng.
Ai ngờ trên đường đi nhầm phương hướng, đến khi tìm được thành trấn, lại phát hiện mình tới Thủy huyện.“Ta không hiểu ý ngài lắm.” Triệu Hưng Thái đúng sự thật nói.“Ý tứ là, đi theo ta, có thịt ăn.” Phó Yểu ngửi ngửi mùi thịt trong không khí, say mê nói: “Thịt kho tàu của Dương đầu bếp quả thật là ăn thế nào cũng không chán.
Nếu ngươi đã tới, thì phụ giúp đi, đạo quan này của ta không nuôi người rảnh rỗi.”Triệu Hưng Thái: “……”“Còn thất thần làm cái gì, đi mau.”Tiếp đó Triệu Hưng Thái hoảng sợ phát hiện, hai chân mình không nghe điều khiển mà đi ra bên ngoài.Nhìn vẻ mặt hết hồn trên gương mặt hắn, Phó Yểu quay sang phía Triệu lão gia tử đang hít hương khói ở bên cạnh, mặt không đổi sắc nói: “Ngài hít ít thôi, đạo quan này của ta cũng chỉ có chút hương khói như vậy, nếu ngài hút sạch, quay đầu ta bắt cháu trai ngài trả về gấp bội.”Triệu lão gia tử hít sâu một ngụm cuối cùng, nói: “Không phải do sau này không có cơ hội, cho nên muốn tận hưởng thêm chút dư vị.
Nơi này có rượu không, muốn uống hai ngụm.”Phó Yểu tùy tay ném bầu rượu trên bàn thờ tới trong tay Triệu lão, “Ngọc bội nát rồi sao?”Bắt lấy bầu rượu uống một ngụm, Triệu lão gia tử hô một tiếng thống khoái, dựa vào bên chân tượng Tam Thanh nói: “Ừ.
Có rất nhiều chuyện ta đã không nhớ rõ lắm, có lẽ đây chính là điềm báo hoàn toàn tiêu vong.
Chỉ là có chút không cam lòng, Hưng Thái tiểu tử này lớn lên quá chậm.
Nghĩ lại lúc trước ta ôm hận mà chết, hiện tại lại tiếp tục ôm hận mà tan biến, trái tim như bị đào thêm một lần nữa.
Mà ta lại không có ai phó thác thay ta chăm sóc cho nó, tưởng tượng đến cảnh nó một mình màn trời chiếu đất lưu lạc đầu đường, chỉ vì học nghệ, tương lai chấn hưng tiệm rượu Thái An, ta cảm thấy chua xót……”Huyệt thái dương của Phó Yểu giật giật, ngắt lời: “Trong khoảng thời gian này Triệu Hưng Thái ngâm mình trong rạp hát sao? Để cả người ngài đều là mùi diễn kịch thế.
Đạo quan này của ta, yết giá rõ ràng.
Ngài chỉ có một thứ để ta nhìn trúng, cho nên ta chỉ đáp ứng một chuyện, nhiều hơn nữa ngài có diễn đau thương cũng không có tác dụng gì.”Lão gia tử lập tức lấy lại tinh thần, ánh mắt sáng ngời, “Nghe nói ngươi có thể khiến người chết sống lại.”“Đúng vậy.” Phó Yểu gật đầu, “Nhưng hồn phách này của ngài, sống lại cũng chỉ có thể trở thành một kẻ ngốc đoản mệnh.”“……”Rất nhanh Phó Yểu lại nói tiếp: “Đương nhiên, còn có một biện pháp khiến sau khi sống lại giống người thường, nhưng hồn phách của ngài phải được nuôi dưỡng trăm năm sau.
Có muốn sống hay không, xem chính mình.”Triệu lão gia tử lại rót ngụm rượu, không nói gì.Phó Yểu cũng không vội, “Ở trước khi ngài hoàn toàn tiêu tan, đáp án có thể chậm rãi suy nghĩ.
Trước