Có được món tiền một trăm năm mươi lượng này, áp lực trong nhà giảm đi rất nhiều.
Chí ít sau này còn có tiền cho Hứa Ninh cưới vợ.
"Sau này không được phép tốn tiền như vậy."
Hứa Liên đặt ngân phiếu lên lại trên bàn, dạy bảo Hứa Ninh.
"Biết rồi, tỷ."
Hứa Ninh đáp ứng.
"Kiếm được tiền tóm lại là chuyện tốt. . ." Đào Vân Xuyên cũng nói, "Đã như vậy thì Hứa Ninh đệ hãy nhận lấy ngân phiếu đi."
Dứt lời, Đào Vân Xuyên đẩy ngân phiếu về phía Hứa Ninh.
Một trăm năm mươi lượng là quá nhiều, Đào Vân Xuyên cũng không muốn lấy một phần tiền mà Hứa Ninh kiếm được dùng cho hai vợ chồng mình.
"Đệ không muốn lấy, hai người cầm đi."
Hứa Ninh cự tuyệt thẳng thừng: "Bình thường đệ ăn ở của hai người, tiền đệ giữ cũng không biết tiêu vào chỗ nào, chỉ bằng để tỷ tỷ và tỷ phu mua đồ sinh hoạt trong nhà, mới phát huy được tác dụng."
"Việc này không thích hợp cho lắm."
Đào Vân Xuyên trực tiếp khoát khoát tay.
"Tỷ phu, huynh. . ."
Hứa Ninh còn muốn thuyết phục thêm, nhưng Hứa Liên đã lên tiếng.
"Được, tiền này cứ để ở chỗ ta."
Hứa Liên thu lại tấm ngân phiếu một trăm lượng.
Dĩ nhiên Hứa Liên không phải tham tiền đệ đệ, mà nàng chỉ dự định tích cóp chút tiền này cho đệ đệ, chờ đến ngày sau đệ đệ mình cưới vợ lại lấy ra dùng.
"Còn lại thì đệ cứ giữ đi."
Hứa Liên đặt năm mươi lượng trước mặt Hứa Ninh.
Hứa Ninh suy tư một chút, đành phải thu lại tiền.
Tấm lòng Hứa Liên, hắn cũng có thể hiểu rõ.
"Vậy đệ về phòng trước."
Trò chuyện một hai câu, Hứa Ninh liền trở về phòng.
"Đứa nhỏ này, đã trưởng thành rồi."
Sau khi Hứa Ninh đi, vẻ mặt Hứa Liên dần dần nở ra nụ cười.
Có vốn liếng, coi như không xài, trong lòng cũng vẫn an tâm hơn.
"Đúng vậy. . ."
Đào Vân Xuyên trả lời một câu, nhưng nhìn ngân phiếu trên bàn, lộ ra vẻ suy tư.
"Huynh nghĩ gì vậy?"
Hứa Liên thấy Đào Vân Xuyên đang suy nghĩ chuyện gì.
"Ta cảm thấy nên phải cho Hứa Ninh đi luyện võ trong trang." Đào Vân Xuyên nói, "Ở thế đạo này, luyện võ mới là con đường tốt nhất. Trước đó Hứa Ninh không đi luyện võ, là bởi vì trong nhà túng quẫn, bây giờ nhiều hơn một trăm lượng, trong nhà cũng thong thả đi rất nhiều, để hắn luyện võ mới là con đường sáng suốt."
Hứa Liên nghe vậy, gật gật đầu, nàng cũng cảm thấy trượng phu nói có lý.
"Việc này. . ." Đào Vân Xuyên tính toán một chút, cuối cùng quyết định, "Ngươi cất kỹ một trăm lượng này, giữ cho Hứa Ninh, rồi sau đó lấy năm lượng bạc mà chúng ta đã dành dụm được đưa cho ta, để mai ta giao cho thôn trang, để Hứa Ninh đi theo luyện võ."
"Được."
Hứa Liên lên tiếng.
. . .
Đối với tâm tư tỷ tỷ cùng tỷ phu, Hứa Ninh hoàn toàn không hay biết.
Ngày thứ hai, Hứa Ninh lại đi Vân Trạch đại sơn, nhổ số Lương Khô Thảo còn lại.
Lần này vận khí tốt một chút, mặc dù gặp phải dã thú, nhưng cũng chỉ giằng co nửa ngày rồi cuối cùng rời đi.
Hứa Ninh lại mang Lương Khô Thảo đến tiệm bán thuốc Quách Dã.
Lần này hết thảy Lương Khô Thảo được hơn hai mươi ba cân, nhưng Quách Dã vẫn đưa cho một trăm năm mươi lượng.
"Chậc chậc, chỉ có hai ngày mà đã kiếm lời được ba trăm lượng bạc rồi. . ."
Trong giọng nói Quách Dã mang giọng điệu tràn đầy ghen tị.
Nhận lấy ngân phiếu Quách Dã đưa tới, Hứa Ninh không có lập tức thu vào trong ngực.
"Tỷ ta có qua đây không?"
Hứa Ninh hỏi.
"Có qua." Quách Dã vỗ đầu một cái, "Nàng sớm tìm tới, hỏi chuyện ngươi bán Lương Khô Thảo, nàng sợ tiền ngươi kiếm có vấn đề. Ta đã nói chuyện, nàng cũng yên tâm hơn."
Hứa Ninh nghe vậy, lại hỏi: "Ngươi có nói là vài ngày nữa ta hái Lương Khô Thảo tiếp rồi mang tới bán cho ngươi hay không?"
"Chuyện này ta không nói."
Quách Dã đáp.
"Vậy thì được, sau này cũng đừng nói nữa."
Hứa Ninh nhắc nhở nói.
Quách Dã thấy có cái gì không đúng: "Thế nào, lần này kiếm được một trăm năm mươi lượng, ngươi không muốn để cho tỷ ngươi biết sao?"
"Xem như là vậy. . ."
"À đúng rồi, ta có một chuyện hỏi ngươi. . ." Hứa Ninh không đợi Quách Dã đặt câu hỏi, lại mở miệng hỏi, "Vân Cương thúc làm nghề này, hẳn là cũng có thu mua linh dược chứ?"
Hứa Ninh muốn tăng sức mạnh, thì cần phải có điểm năng lượng, mà hấp thụ năng lượng bên trong linh được, chính là đường tắt duy nhất mà Hứa Ninh biết.
Hắn muốn coi thử tiệm thuốc của Quách Dã phải chăng có linh dược, có thể hấp thụ được hay không.
"Có thu mua. . ."
Quách Dã gật gật đầu: "Bất quá số lượng có được rất là ít, bình thường tới tay, cũng liền bán cho huyện thành. Làm sao, ngươi hỏi chuyện này làm cái gì? Giá cả linh dược cũng không thấp, chí ít cũng không dưới hai trăm lượng bạc."
"Hai trăm lượng bạc. . ."
Hứa Ninh có chút tâm động.
Hiện tại trong tay hắn, coi như cũng có hai trăm lượng bạc.
"Hiện tại trong tiệm có chứ?"
Hứa Ninh hỏi thử.
Quách Dã vặn lông mày một cái: "Có thì có. . . Ngươi muốn mua sao?"
"Cho ta xem một chút."
Hứa Ninh cười một tiếng
Quách Dã nhìn Hứa Ninh, không giống nói đùa: "Té ra ngươi không muốn để cho tỷ ngươi biết khoản thu nhập này, chính là muốn mua linh dược à?"
Hứa Ninh không có trả lời, coi như ngầm thừa nhận.
Quách Dã thấy thế, dùng ánh mắt kinh ngạc dò xét Hứa Ninh một lát sau đó nói: "Ngươi chờ một chút. . ."
Sau đó hắn xoay người đi ra sau hậu viện, cầm về ba cái hộp gỗ.
Quách Dã đặt ba cái hộp gỗ lên trên quầy hàng, lần lượt mở ra.
"Đây chính là ba cây linh dược."
Quách Dã giải thích nói.
Hứa Ninh áp sát tới.
"Cái này theo thứ tự là Tinh Tiết Thảo, Hoa Kinh Cức Thứ, Hoa Yến Vĩ."
Quách Dã phân biệt giới thiệu cho Hứa Ninh.
Nhìn